Thiết Thanh Phong nghe lệnh anh trai thân yêu đem con mèo có tên Tiểu Hắc ở nhà đến phòng khám kiểm tra tổng quát.
Tính tình của chú mèo này được Thiết Thanh Phong đánh giá là y chang ông anh nhà mình, vô cùng kiêu ngạo vô cùng khó gần.
Cả cái thành phố A to lớn nhất nước mà vẫn không chọn ra được một cái phòng khám nó vừa ý đấy chứ.
Cũng may là vẫn còn một phòng khám có em mèo cái xinh xắn của vị bác sĩ nữ trẻ tuổi.
Đúng là mèo hay người đều dễ bị giống cái thuần phục mà haha..
Hôm nay cô chủ phòng khám mặc trang phục màu trắng sứ, trong vào thật sự rất thanh tao thoát tục, khí chất nhã nhặn, nghe nói cũng xuất thân danh môn vọng tộc.
Bác sĩ Phương Sở Nhi nở nụ cười hiền hoà với Thiết Thanh Phong, nhưng trong ánh mắt còn toát lên một tí hụt hẫng khi nhìn quanh không thấy người cô hi vọng sẽ đến.
Thiết Thanh Phong cũng không bận tâm ánh mắt cô như thế nào.
Cậu ta đến đây là lĩnh nhiệm vụ to lớn, khám bệnh cho mèo ú này.
" Phiền bác sĩ Phương ạ " Thanh Phong đặt tiểu Hắc xuống
-" Cậu không cần khách sáo, anh cậu có dặn dò trước rồi, tôi sẽ kiểm tra kỹ lưỡng cho tiểu Hắc..
không lâu lắm đâu cậu ngồi chờ nhé "
Tiểu Hắc được để lên chổ khám, mắt nó nhanh chóng đảo quanh thấy chú mèo cái lông trắng buốt kia ngồi cách đó không xa.
Cô mèo kia còn tỏ ra e thẹn.
Tiểu Hắc mắt sáng quắc miệng
" meo meo " hai tiếng hiếm thấy.
" À thì ra đây là tiểu tình nhân trong truyền thuyết của mi đấy à " Thanh Phong chọc chọc nó.
Tiểu Hắc quay sang nó cậu ta cái liếc sâu hoáy.
Bác sĩ Phương chỉ nở nụ cười nhẹ
" Để tôi kiểm tra chút nhé..
Tiểu Hắc ngoan nhe " Cô bác sĩ nhỏ giọng dụ dỗ.
Nó chỉ ngồi yên không phản ứng, ánh mắt cũng chẳng thèm dòm tới.
Đúng quả thật rất kiêu ngạo giống ai kia.
Nó để cô kiểm tra là nể mặt cô mèo xinh đẹp nhà cô thôi nhé, chứ còn cô bình thường đừng mong đụng vào sợi lông của nó.
" meo "
Phương Sở Nhi cũng thấy con mèo này thật khó làm thân.
Cô đã tốn rất nhiều tâm tư với nó, vậy mà trong mắt nó chẳng thèm để tâm cô một tí.
Y như chủ nhân nó vậy, thật lạnh lùng vô tâm mà.
Thiết Thanh Phong ngồi trong phòng khám với đám mèo thấy vô cùng chán ngắt.
Cậu ta chạy ra ngoài hóng gió tí.
Đợi tầm 1h sau quay vào trong đón Tiểu Hắc.
Đang ngồi trên phiến đá cạnh gốc cây to ngắm mấy làng chài ven biển xa xa.
Đột nhiên bên trong có tiếng gọi, hình như là gọi tên cậu trong hoảng hốt.
Thanh Phong vội chạy vào..
" Chuyện gì vậy bác sĩ Phương..? " cậu ta thấy cô bác sĩ đứng ngây người nhìn xung quanh Tiểu Hắc và tình nhân nó đi đâu mất tiêu rồi.
Thiết Thanh Phong đầu đầy mồ hôi không cần cô bác sĩ nào đó kịp giải thích chuyện gì xảy ra cậu vội kêu to Tiểu Hắc rồi chạy xung quanh ba chân bốn cẳng tìm kiếm.
Mèo đẹp tiểu Bạch Bạch kia thấy một chú mèo nam tính đi ngang qua.
Hình như là mèo hoang thì phải, nó nhìn tiểu Bạch Bạch trên miệng nó còn ngậm con có tươi ra sức dụ dỗ.
Tiểu Bạch Bạch ngây thơ nào đó lẻn ra ngoài, đúng lúc này Tiểu Hắc thấy vậy vội đi theo sau..
Thế là chuyện tình tay ba của ba con mèo diễn ra cách đó khá xa, do chúng chơi rượt đuổi nhau.
Chúng đuổi theo nhau một chặng đường đến bên khu làm dưa muối thì ngừng lại trong khuôn viên cây xanh.
Ở đây lại có một trận ẩu đả giữa hai con mèo đực..
một đen một bông.
" meo meo meo " tiếng cào xé nhau vang vội.
[...]
Phi Tuyết