Thời gian bên nhau cũng nhanh chóng trôi qua, họ trở lại đối diện với cuộc sống bình thường hằng ngày.
Thiết Thanh Phong vừa nhìn thấy bóng dáng của Phi Tuyết Ninh thì lao đến như bay..
" Chị dâu..
chị chị không sao chứ..
chị có biết em lo cho chị cỡ nào không? "
Thiết Thanh Phong xoay đi xoay lại xung quanh Phi Tuyết Ninh làm cô chóng mặt cả lên.
" Chị không sao rồi..
được rồi cậu đừng có cái vẻ mặt tự trách đó được không? "
Thiết Quân Hạo mĩm cười xoa xoa đầu vợ mình rồi nhìn thằng em trai nói
" Cô ấy không sao..
"
Thiết Thanh Phong mặt mí xị mếu máo:
" Anh ba " cậu thật sự rất lo anh ba sẽ trừng trị tội của cậu lần này.
Ai chẳng biết chị dâu chiếm vị trí tối cao trong lòng anh ba chứ.
" Được rồi.." một cánh tay vỗ vai cậu cùng nở một nụ cười.
Thiết Thanh Phong há hốc mồm..
Anh..
Anh..
Anh ba cười với cậu như vậy sao.
Á...!Đáng sợ quá..
Chị dâu đã làm gì anh ba ra bộ dáng này thế.
Thật khâm phục..
Phi Tuyết Ninh lúc này cũng liếc thấy nụ cười đó của tên trùm mặt lạnh, khóe môi cô cũng hơi giựt giựt..
Nhìn tên em trai nhỏ tặng cô ánh mắt nghi hoặc kia là hiểu nó đang nghĩ cái vấn đề gì rồi.
Cô chửi thầm một tiếng.
- --Cả ba tiến vào nhà thì lại thấy được một đại gia đình vô cùng vô cùng lớn đến loé mắt luôn..
Bên trong như mở đại hội gia đình vậy đó.
Thiết Thanh Phong há hốc mồm, Phi Tuyết Ninh cúi đầu trong lòng hò hét " thôi chết rồi ".
Chỉ có Thiết Quân Hạo rất tỉnh táo và bình tĩnh.
" Ba, Dì Mẫn..
con đã về..
Ba vợ, mẹ vợ đã lâu không gặp.."
Tiếp đó anh quay sang chào Vệ Tư Niên và Vệ Túc cũng vô cùng lịch thiệp chào hỏi A Đế đang đứng từ xa..
Tiểu Lạc đứng cạnh A Đế luôn đầu rụt cổ như chú rùa con.
Phi Tuyết Ninh đi đến chổ Phi Vũ và Hồng Mi phu nhân..
" Ba mẹ.." giọng nhẹ đến mức nghe không rõ thanh âm, chỉ thấy cô mấp máy môi.
Cả hai người họ gương mặt nghiêm nghị hơn bình thường, không biết là vui hay là đang tức giận nữa.
Làm trong lòng của Phi Tuyết Ninh rất bồn chồn.
Liếc nhìn A Đế và Tiểu Lạc cầu cứu.
Hai người kia cũng chỉ đứng đó im lặng lạ thường.
Ôi cái không khí quỷ quái gì đây.
Cả Thiết Gia im lặng..
Cả Phi Gia im lặng luôn
Cả Vệ gia cũng không có gì nói vì hai bên nhà người đang án binh bất động mà, mình mà động trước mình sai.
Vệ Túc cũng nhìn Thiết Quân Hạo cười cười mà thôi.
Mặt gợi đòn hết sức.
Trong bụng thầm nói: " xem xem em rể có danh xưng bá đạo kia xử lý thế nào đây..
haha "
Cuối cùng Phi Vũ liếc nhìn cậu con rể kia của mình một cái, cũng lên tiếng cắt đứt bầu không khí kỳ quái đó
" Nếu chuyện đã thế này, Tiểu Ninh cũng đã gặp lại A Hạo, thì chúng tôi cũng chẳng có gì phải ngăn cản trước đó nữa..
Chúng ta giờ chỉ bàn về hôn sự của chúng nó.."
Bỗng dưng thế cuộc không như ai dự đoán cả.
Thiết Siêu thở dài một hơi vui mừng đáp lại
" Đúng thế đúng thế phía thông gia nói rất đúng.."
Hồng Mi Phu Nhân tiếp lời " Còn việc phía tên Phó Minh và món đồ Phượng Thanh Phương Vũ kia chúng tôi và Vệ Gia đã bàn bạc xong rồi, không biết Thiết Gia có cùng tham gia chuyện này không? "
Thiết Siêu nghe xong thì nhìn về phía Quân Hạo.
Con ông là người đứng đầu Thiết Gia, việc điều binh khiển tướng cũng nên do nó quyết định.
Thiết Quân Hạo thì vẫn bộ mặt bình tĩnh không gợn tí sóng, giống như anh đoán trước được mọi việc trên đời này vậy, vuốt vuốt tóc cưng chiều cô vợ đang sợ xanh cả mặt của anh.
" Chuyện ngày cưới thì tất cả nhờ ba và ba mẹ vợ lo liệu giúp con và Tiểu Ninh..
Còn chuyện kia con đã có kế hoạch rồi, mọi người cứ theo đó mà thực hiện, con sẽ nói cụ thể khi phía Phó Minh có hành động "
Không biết vì lý do gì nhưng Phi Vũ rất tin tưởng thằng con rể này.
Đây không phải lần đầu ông thấy người con rể này ra tay.
Mạnh mẽ và dứt khoát vô cùng.
Chính ông cũng có chút bội phục.
Cũng bởi vì vậy khi biết nó đã tìm được Tiểu Ninh lần nữa, thì hai vợ chồng họ cũng không cố gắng ngăn cản làm gì, vì không biết nếu nó mất Tiểu Ninh lần nữa