Trên đài quan chiến, tổng cộng không đến mười người thấy rõ động tác của Lâm Huyền.Người nhìn được rõ ràng nhất chính là trưởng lão nắm quyền phán quyết dưới lôi đài.Vào lúc Lộc Phong còn đang lảm nhảm hết bài này đến bài khác, Lâm Huyền dùng tư thế nhanh gọn bước về phía trước một bước, nhanh như chớp đi tới trước người Lộc Phong, vỗ một chưởng lên ngực hắn.Toàn bộ thân thể Lộc Phong bay lên, rơi ầm ầm xuống lôi đài hôn mê bất tỉnh, không còn tí năng lực chiến đấu nào.Trong lòng trưởng lão thất kinh.
Năng lực mà Lâm Huyền vừa mới thể hiện vượt xa đệ tử phổ thông, càng quan trọng hơn là dường như hắn vẫn còn giữ lại một lực lượng rất lớn."Thiếu niên này đến từ đâu vậy?"Ngoại trừ trưởng lão phán quyết, Đỗ Mục trưởng lão trên đài quan chiến và đồ đệ bên cạnh hắn, Dịch Thiên Vũ, cũng thấy rõ.Dịch Thiên Vũ hé miệng, kinh ngạc đến mức không thể khép lại.Nàng còn nhớ rõ ràng hơn một tháng trước, lần đầu tiên nàng gặp mặt Lâm Huyền ở Tuyết Hồ, Lâm Huyền chỉ vừa mới đột phá cảnh giới Luyện Thể.
Nếu như lúc đó mình nghiêm túc, chỉ cần một kiếm là đã có thể giết hắn.Lúc này mới qua được bao lâu, sao Lâm Huyền đã trở nên mạnh như vậy rồi? Mặc dù trước mắt không bằng nàng, nhưng với tốc độ phát triển kinh người này, e là chưa tới một năm, thậm chí là mấy tháng, Lâm Huyền sẽ hơn hẳn mình!Sắc mặt Đỗ Mục trưởng lão vô cùng nghiêm nghị, hôm nay hắn đến xem là vì muốn nhìn thử xem hiện tại ngoại môn có đệ tử nào xuất sắc hay không, ngày sau có thể chiêu mộ nhiều hơn.Người hắn coi trọng nhất là Lăng Vân, một trong Thất Kiệt ngoại môn.
Vốn định sau khi đấu võ kết thúc sẽ nói chuyện với hắn một chút, nhưng hắn trăm triệu lần không nghĩ tới là lại có thể gặp được một người khác khiến cho hắn kinh diễm."Thiên Vũ, ngươi có biết đệ tử ngoại môn này tên là gì không?"Dịch Thiên Vũ có hơi do dự.
Nàng chưa nói cho sư phụ biết về chuyện của Lâm Huyền, dù sao nó cũng liên quan đến danh dự của nàng.Nàng nói với sư phụ là đụng phải một người thần bí, chỉ điểm cho nàng những chỗ sai trong Thủy Long Kiếm Pháp.Tuy sư phụ có chút lo lắng nhưng cũng không nghĩ nhiều."Bẩm sư phụ, thiếu niên này tên là Lâm Huyền, hơn một tháng trước, qua cửa tháp khôi lỗi chính là hắn."Đôi mắt Đỗ Mục sáng lên: "Thiếu niên thông qua khảo hạch nhập môn tháp khôi lỗi kia chính là hắn?""Đúng vậy!"Đỗ Mục không nhịn được bật cười: "Chỉ vẻn vẹn hơn một tháng mà thực lực thiếu niên đã tăng mạnh đến mức này, ắt hẳn là thiên phú kinh người.
Vì cuộc thi đấu bốn châu năm sau, chúng ta nhất định phải lôi kéo hắn về!"Nghe thấy lời của sư phụ, trong lòng Dịch Thiên Vũ ngũ vị tạp trần, nếu như Lâm Huyền được sư phụ thu làm môn hạ, chẳng phải là bọn họ sẽ phải gặp mặt mỗi ngày sao?Vừa nghĩ tới phải chung sống với tên dâm tặc này, Dịch Thiên Vũ vừa hận đến nghiến răng, lại vừa đỏ bừng mặt."Thiên Vũ, ngươi sao thế, sao lại đỏ mặt vậy? Thân thể không thoải mái sao?""Thưa sư phụ, đồ nhi không sao..."Ở bên rìa đài quan chiến, Lăng Vân chau mày nhìn Lâm Huyền đang đi xuống từ trên lôi đài.Bên cạnh hắn chính là Mã Khả bị Lâm Huyền và Hổ Mập đánh nằm bẹp hôm trước."Mã Khả, đây là Luyện Thể cảnh tầng ba mà ngươi nói?"Ánh mắt Mã Khả dại ra.
Biểu hiện của Lâm Huyền làm cho hắn chấn động không nói ra lời.
Cứng đờQua hồi lâu, cái cổ cứng ngắc của hắn mới lắc nguầy nguậy."Không thể nào...!Lúc ta giao thủ với hắn, mặc dù hắn có sức mạnh hơn người nhưng cảnh giới cũng chỉ là Luyện Thể cảnh tầng ba...!Không thể sai được!"Lăng Vân trầm giọng nói: "Một tháng, dù có linh đan Thiên cấp giúp đỡ cũng không thể tiến bộ như thế được.
Chỉ sợ là lúc giao thủ với ngươi, hắn đã che giấu thực lực!""Nhưng rõ ràng là hắn vừa mới gia nhập ngoại môn, sao lại có thể...""Phái hai người đi điều tra một chút xem lai lịch trước khi gia nhập ngoại môn của tiểu tử này là gì.""Vâng!"...Sau khi Lâm Huyền xuống đài, những đệ tử trước mặt nhao nhao tránh ra cho hắn một con đường, không ai dám tới gần hắn.Hổ Mập chạy lên đón, ôm lấy bả vai Lâm Huyền."Lâm Huyền, ngươi không thấy được vừa rồi vẻ mặt của mấy người đặt cược Lăng Vân thắng là bộ dạng gì đâu.
Thật sự là quá đặc sắc!"Đương nhiên