Lúc này Cổ và Thiên Tôn đã có vài phần áp đảo trước tên thánh tộc kia, nhưng những đòn tấn công ấy không làm hắn đau đớn.
Ngược lại hắn lại cười lên một cách điên dại, lao tới đấm thẳng mặt Thiên Tôn hắn gào lên :
- Ta là Quân Mặc ! Phó thủ lĩnh của thánh tộc, chút vết thương này chưa ảnh hưởng đến ta được đâu !
Cổ lập tức thi triển thần thông Thời Gian khiến tên kia bị đứng yên, Thiên Tôn đã tức tốc bay trở lại đấm lại một cú vào Quân Mặc.
Với sức mạnh của hai vị võ đế bây giờ, cũng chỉ có thể cầm chân hắn.
Chứ đừng nói tới việc gây được vết thương chí mạng cho hắn.
Lúc này Cổ và Thiên Tôn đang thở dốc, sức lực của họ đang cạn dần.
Cổ liền truyền âm cho Thiên Tôn :
- Thiên Tôn huynh, nếu cứ dây dưa với hắn như thế này chúng ta sẽ bỏ mạng lại ở đây mất !
Thiên Tôn cũng gật đầu truyền âm lại :
- Ta cũng chưa nghĩ ra nổi cách nào nữa, nếu ta bỏ chạy lại chẳng phải để chúng làm loạn sao !
Cổ lập tức lao đến tấn công về phía Quân Mặc, lúc này thời gian pháp tắc ùn ùn kéo đến.
Tạo ra một tia sáng, tia sáng bắn đến chỗ của Quân Mặc, hắn đưa thân thể mình ra đỡ.
Bất ngờ hắn đã đỡ được, hắn vỗ ngực cười lớn :
- Hahahaha Võ Đế của cách ngươi cũng chỉ có vậy thôi à ?
Thiên Tôn tức giận gào lên :
- Luyện Ngục Ấn ! Luyện Ngục Chi Môn !
Sau tiếng gào của Thiên Tôn, từ sau lưng hắn hiện ra một cánh của âm tào địa phủ.
Các quỷ hồn, quái vật đều chui ra, chúng lao đến tấn công Quân Mặc.
Hắn cũng chẳng chạy đi, mà lại ở lại đánh trực diện với đám u hồn dã quỷ đấy.
Nhân lúc hỗn loại Cổ và Thiên Tôn đã lập tức rời đi, Thông Tuệ lúc này cũng đã tỉnh dậy.
Cô nàng đã truyền âm cho Cổ :
- Huynh đã kết thúc bế quan rồi ! Nhớ ra tên mình chưa vậy ?
Cổ cũng vui mừng mà đưa cô nàng ra khỏi Thức giới của mình.
Hắn liền vui mừng nói với Thông Tuệ :
- Tên thì vẫn chưa nhớ ra, nhưng muội an toàn là ta vui rồi.
Thiên Hà không biết từ đâu bay đến, thấy mọi người ở phía xa hắn liền gào lên :
- Mấy ngươi ổn chứ ?
Lúc này Quân Mặc từ đâu chui, hắn tóm lấy đầu của Thiên Hà.
Một cú đấm lao đến người của Thiên Hà, vào đúng lúc đó Lăng Lịch từ phía xa đánh đến một đòn Lôi Kích về phía Quân Mặc.
Buộc hắn phải bỏ Thiên Hà ra mà đỡ đòn tấn công của Lăng Lịch.
Năm vị võ đế đã đứng lại, Cổ lập tức gào lên :
- Hôm nay bọn ta cá chết lưới rách với ngươi ! Ngươi không chết bọn ta chết !
Hắn ngay tức khắc lao lên, dùng thời gian pháp tắc đánh đến Quân Mặc.
Luyện Ngục Chi Môn của Thiên Tôn cũng hiện ra, Lăng Lịch và Thiên Hà cũng tụ lực ra đòn quyết định.
Hắn đang cố tránh né mấy đại chiêu kia, nhưng ngay tức khác Thông Tuệ đã tấn công vào thức giới của hắn.
Khiến hắn ôm đầu