Lúc này Lăng Lịch đã kiệt sức ngất đi, Thiên Tôn vẫn đang dốc sức chạy về Hỗn Độn Thánh Địa.
Hắn tức giận gào lên :
- Mẹ kiếp ! Tên khốn đấy còn mạnh hơn cả tên Quân Xá, đã vậy Lăng Lịch còn không giết được hắn.
Trời muốn diệt nhân tộc chúng ta sao !
Vừa bay đến rìa của Thánh Địa, Thiên Tôn lập tức ném Lăng Lịch cho đám đệ tử rồi bay đi, một lúc sau đã thấy hắn ở trung tâm của Hỗn Độn Thánh Địa.
Hắn đạp cửa đi vào mà gào lên :
- Mẹ kiếp ! Các ngươi định làm rùa rụt cổ đến lúc nào vậy !
Thiên Hà thở dài mà đáp :
- Đến Lăng Lịch bộc phát sức mạnh như vậy mà còn không đánh được hắn thì sao chúng ta có cơ hội.
Nghe hắn nói xong mọi người liền im lặng, Hoàng Tuyền sau một hồi im lặng cũng lên tiếng nói :
- Chẳng nhẽ Hư Không Giới này sẽ bị hủy đi à !
Một tiếng thở dài đến, cả căn phòng lại im lặng trở lại, thân thể của Lăng Lịch cũng đã được các đệ tử chăm sóc kĩ càng.
Mọi người dường như đang rơi vào bế tắc, lần đầu tiên họ mất đi hết dũng khí như vậy.
Trái ngược với họ, Quân Lí đang liên tục đàn áp các thánh địa, chúng lại nhanh chóng chiếm đóng các vùng đất trở lại.
Hắn ở trên không, dùng truyền âm thuật hắn nói :
- Đám kiến cỏ nhân tộc các ngươi vẫn nên đầu hàng đi ! Đến cả các vị võ đế của các ngươi bây giờ cũng trốn chui trốn lủi ở xó sỉnh nào đấy rồi ! Thuần phục bọn ta ! Bọn ta sẽ để các ngươi sống !
Lòng dân càng ngày càng xôn xao, họ đã càng lúc càng nản chí.
Niềm tin của họ là vác vị Võ Đế mà giờ cũng phải chạy trốn thì họ còn có cơ hội chống lại chúng được hay sao.
Nhưng lúc này đã có năm thân ảnh đứng trước mặt Quân Lí để chặn hắn lại.
Hải Lam và Long Ngạo đã chặn trước mặt Quân Lí, có thêm cả Nhẫn Dạ, Chí Dũng và lão già Hằng Thiên.
Bằng cách thần kì nào đấy mà tất cả năm người họ đều đã lên Võ Đế Tam Tinh.
Hằng Thiên vươn vai rồi nói :
- Hoạt động gân cốt chút nào mấy đứa.
Cả năm lập tức lao lên tấn công liên tục vào Quân Lí, hắn vẫn né tránh một cách nhẹ nhàng.
Đỡ một đấm của Long Ngạo bằng tay không, hắn ném thẳng Long Ngạo về phía Hải Lam và Chí Dũng.
Ngay lúc đang định đắc ý thì Nhẫn Dạ và Hằng Thiên liền đồng thanh hô :
- Vạn Diễn Trưởng !
Từ một đòn công kích sau đó đến cả trăm cả vạn đòn được tách ra, mà đòn nào cũng là thật, đều có thể tấn công Quân Lí.
Hắn cũng chẳng bị thương nặng, chỉ bị lùi lại một chút và bị thương nhẹ.
Hắn liền cười lên một cách khoái chí mà nói :
- Hahaha ! Võ Kĩ không tệ ! Nhưng đứng trước sức mạnh tuyệt đối những kĩ xảo ấy chắc chắn sẽ vô dụng !
Nắm bàn tay lại, vung một đấm đến phía của Hằng Thiên và Nhẫn Dạ.
Một cú đấm của hắn đủ để thôi bay hai ngươi đi khá xa, nhưng ngay lúc hai người