Khi đã tạo ra một kết giới để che nhiễm khí tức của con cửu giai yêu thú lại.
Thì Dương Tử cùng với Yên Nhi cũng đã tiến đến gần rồi sử lý hai cái xác.
Bên ngoài cách đó không xa có năm kẻ xấu số cũng thấy được chấn động khi tu sĩ kia tự bạo kéo theo hai con yêu thú chết cùng.
Kẻ cầm đầu chúng đã phát hiến ra tiếng động và quay lại nói với chúng :
- Này ! Ta thấy đằng kia có động tĩnh khá lớn, chúng ta đi thử qua đó đi.
Nhỡ đâu có cơ duyên gì thì sao ?
Mấy người kia cũng thấy hợp lý nên cũng đều đồng ý đi về phía động tĩnh ấy.
Dương Tử lúc này vẫn đang cũng với Yên Nhi tập trung sử lý xác của hai con yêu thú.
Hắn quay sang nhìn Yên Nhi, khoé miệng bật chờ mỉm cười.
Hắn nhớ lại khoảng khắc đầu tiên mà hắn đã gặp nàng.
Cùng nàng đi bao nhiêu nơi, khám phá bao nhiêu chỗ cũng đã cùng nàng sử lý rất nhiều con yêu thú như bây giờ.
Lúc thất thần hắn vô thức mà nói ra nhưng lại không kìm chế được mà phát thành tiếng :
- Yên Nhi này ! Nếu giờ ta muốn theo đuổi muội, muốn cưới muội làm vợ muội đồng ý không ?
Yên Nhi đang làm cũng dừng tay mặt đỏ bừng lên mà ấp úng nói :
- Huynh...huynh nói thật...thật à ?
Dương Tử cũng hồi thần lại vừa lúc Yên Nhi hỏi xong câu ấy, hắn cũng chỉ nghe được đúng chữ à nên liền quay sang hỏi lại Yên Nhi :
- Muội bảo gì ta à ?
Nàng cũng nhận ra hắn đã nói trong vô thức liền quay mặt đi mà đáp lại lời hắn :
- Không có gì đâu !
Vừa nói xong thì nàng lại ngại ngùng mà rạch một đường lớn lên người con yêu thú.
Nhưng may mắn thay nàng lại tìm thây được một viên nội đan.
Nàng quay sang nhìn Dương Tử mà oà khóc :
- Huhuhu cuối cùng ta cũng tìm được nó.
Vậy là cha ta có thế được cứu sống rồi !
Dương Tử nghe thấy vậy mặt tuy có chút buồn nhưng hắn cũng đã chuẩn bị sẵn từ đầu rồi.
Vì nghe lại lời kể của Yên Nhi thì cha nàng đã mất khi nàng mới có 20 tuổi.
Vì vậy nên hắn cũng đã chuẩn bị tinh thần nếu nàng ấy hoặc hắn gặp được là sẽ không thể dùng để cứu Nhẫn Dạ.
Lúc này trên mặt đất thì đám người nghe thấy động tĩnh kia cũng chạy tới và đã mai phục sẵn.
Nhưng vẫn có hai kẻ không làm theo vì thấy họ đã đến trước rồi.
Dương Tử thì sử lý xác của yêu thú mẹ nhưng cũng chẳng tìm được gì.
Hắn bỏ con dao xuống mà nói :
- Vậy mà nội đan cũng không có ! Chán thật đấy.
Đang định đứng lên thu dọn đồ thì hắn thấy bản thân mình lại hấp thụ linh khi nhanh hơn vài lần.
Hắn mới nhặt lại con dao rồi cắm thẳng vào đầu con yêu thú mà tách ra làm đôi.
Dương Tử từ từ cầm nó lên mà cười lớn rồi nói :
- Hahahaha Vậy mà lại là cốt văn hoàn chỉnh !
Yên Nhi thấy vậy cũng thấy vui lây mà nói :
- Chức mừng Dương huynh gặp kì bảo !
Một lúc sau họ cũng thu dọn mấy thứ lấy được từ yêu thú lại để vào nhẫn không gian.
Sau đó Dương Tử cũng mở ra cái trận pháp để Yên Nhi đi lên trước.
Ba tên kia đã xông ra ngoài mà bao vây lấy Yên Nhi.
Một tên đi ra trêu ghẹo Yên Nhi còn cầm tóc nàng lên mà ngửi rồi nói :
- Mĩ nữ này đêm nay bản gia muốn ngươi hầu hạ có được không ?
Hai tên còn lại cùng trào phúng mà trêu ghẹo nói những lời lẽ thô tục để miêu tả Yên Nhi :
- Haha con điếm này mà được Long Phá Huynh thì lại là phúc lớn của nhà nó đấy.
Một tên đi đến đẩy Yên Nhi làm nàng ngã xuống, tên Long Phá kia cũng tóm áo của Yên Nhi mà kéo nàng dậy.
Còn sẵn tay xé áo nàng khiến nàng chỉ còn bộ nội ý mỏng manh.
Dương Tử vừa thu lại mấy trận kì xong đi lên thì thấy cảnh Yên Nhi bị chúng bắt nạt.
Hắn lập tức sôi máu không kiềm chế được mà toả ra sát khí ngập trời.
Hắn từng