Hai người Nhẫn Dạ và Dương Tử cũng đã rời khỏi vực mà về lại thành trì lúc trước chuẩn bị rời đi.
Đang bay về thành trì đấy Dương Tử cũng hỏi Nhẫn Dạ :
- Lúc trước con phải để tận Võ Đế mới cứu được người bây giờ tới Hoàng Thiên là được.
Vậy liệu thức lực người có bị giảm sút không ?
Nhẫn Dạ lắc đầu nói :
- Nặn lại thân thể thì thực lực chắc chắn sẽ không còn.
Nhưng sức mạnh thần hồn thì vẫn còn đấy nhưng nếu mà cưỡng chế sử dụng thì cũng chưa chắc sẽ không bị phản phệ.
Còn về việc đấy thì chắc là do bản đấy thiếu sót một nửa nên mới cần cường giả lớn mạnh như vậy.
Bây giờ thì con muốn cứu ta cũng vẫn phải chịu phản phệ đấy !
Dương Tử vui vẻ đáp lại :
- Cứu được người giảm thức lục cũng chẳng sao !
Đang trên đường bay về thì hai người gắp một đám người đang bắt và chuẩn bị cướp đồ của mấy người kia.
Dương Tử thấy vậy cũng lao xuống cứu giúp một phen, hắn hạ xuống mà nói :
- Thả họ đi và từ giờ làm ăn lương thiện thì ta để lại mạng cho các ngươi !
Lũ thổ phỉ kia thấy Dương Tử nói vậy cũng cười phá lên, vì cũng chẳng cảm nhận được cảnh giới của hắn.
Một kẻ đứng ra tự xưng là kẻ cầm đầu và nói :
- Ta là kẻ cầm đầu ở đây, ta cũng là đệ tử của Sát Phạt Điện đấy.
Kể cả ngươi đánh được bọn ta thì người dám giết không ?
Dương Tử bây giờ đang khó hiểu mà hỏi thầm Nhẫn Dạ :
- Sư phụ à con không nghe nhầm đấy chứ ?
Nhẫn Dạ cũng đần mặt ra mà hỏi lại :
- Ta tưởng nó là của con mà ?
Một người nào đấy trong số người bị cướp kia tức giận mà quát về phía Dương Tử :
- Ngươi không giúp được thì thôi, đừng đổ thêm dầu vào lửa !
Thấy đang làm việc tốt mà còn bị chửi Dương Tử lúc này mới quay lại nhìn những người đằng sau.
Hắn thấy một hình bóng quen thuộc, một hình bóng mà hắn đã chờ rất lâu để gắp được.
Một hình bóng khiến hắn không cam tâm để người đấy một mình.
Hình bóng ấy là cô vợ của hắn ở kiếp trước Lan Yên Nhi, hắn rất vui mừng khi gắp lại nàng nhưng cũng không tiến lại gần vì lẽ bây giờ họ vẫn là người lại.
Tên lúc nãy quát Dương Tử đã bỏ mặc mấy người nhóm Yên Nhi mà chạy sang chỗ mấy tên kia nịnh nọt.
Dương Tử thấy vậy cũng phì cười mà tiến tới rồi nói :
- Ngươi là đệ tử của Sát Phạt Điện ?
Tên cầm đầu liền đáp với dọng điệu ngạo mạn của mình :
- Đúng đấy, ngươi sợ rồi à ? Ta là Thiện Nhật đệ tử khoá mới nhất của Sát Phạt Điện !
Hắn cười lớn tung đòn về phía Dương Tử mà chế giễu :
- Hahaha vậy mà sợ rồi sao đỡ một đấm này đi !
Thấy thế Dương Tử cũng lắc đầu mà nói :
- Trẻ con luôn thích làm vậy !
Lời nói kết thúc cũng là lúc lũ người kia bị hạ gục tất cả, kẻ nào cũng đều nằm xuống đất.
Bấy giờ Yên Nhi nhà hắn cũng đi đến cúi mặt xuống cảm ơn hắn liên hồi :
- Cảm ơn thiếu hiệp đã giúp bọn ta !
Dương Tử cũng vui vẻ đáp lại :
- Ta chỉ sợ lo chuyện bao đồng nhiều thôi chứ mấy cái này cũng không cần cảm ơn đâu !
Mọi người cũng cảm ơn hắn rối rít,