- Ha ha, Khải Hoàn, mau đến bái kiến các vị sư huynh, sư tỷ đi nào.
Khi đang thu nạp thiên địa linh lực, Linh Giả kiêng kỵ nhất là có người quấy rầy. Vì thế, đám người Nhung Dực Diệu chỉ lẳng lặng chờ đợi một bên, đến khi Nhung Khải Hoàn thu nạp xong mới lên tiếng gọi.
Nhung Khải Hoàn đáp lời, hắn tiến thêm một bước, vái chào mọi người xung quanh, nói:
- Tiểu đệ bái kiến các vị sư huynh, sư tỷ.
Mọi người mỉm cười hoàn lễ, chỉ là gương mặt bọn họ đều có chút khác thường. Thậm chí có người còn vô ý, cố ý dò xét Nhung Khải Tiệp.
Cả gia tộc đều biết Nhung Khải Hoàn có xung đột với cha con Nhung Dực Thiết, vì thế, mọi người ở đây đều biết rõ, từ nay về sau gia tộc lại có thêm một vị Tụ Linh Sĩ, hơn nữa vị Tụ Linh Sĩ này còn kết thù kết oán cùng vị Chú Linh Sĩ được xưng là vô địch trong lớp thanh niên Nhung Khải Tiệp.
Nhưng mà lúc này, Nhung Khải Tiệp cũng mỉm cười, tựa hồ không để khúc mắc của người khác trong lòng.
Những người còn lại đều thực sự bội phục, thầm nghĩ đây mới gọi là đại nhân đại lượng. Nhưng chỉ có Nhung Khải Hoàn mới biết được tâm cơ sâu đậm của người này, hôm nay chỉ là công phu bên ngoài của người này mà thôi.
Nhung Dực Diệu nhìn mọi người, chậm rãi nói:
- Khải Hoàn là một vị Tụ Linh Sĩ, nhưng vì trong gia tộc không có Tụ Linh Sĩ, cũng không có xây dựng Tụ Linh Đường, vì thế bổn tọa làm chủ, để hắn tạm thời học tập trong Chú Thuật Đường.
Sau đó hắn tiếp tục phân phó:
- Vương cô nương, thỉnh cầu cô truyền thụ cho hắn chú thuật cơ bản, như thế nào?
Tất cả mọi người khẽ giật mình, mà ngay cả Nhung Khải Tiệp cũng cười miễn cưỡng hn rất nhiều.
Thân phận của Vương cô nương cực kỳ đặc thù, cũng không phải là con cháu Nhung gia, cho dù là Nhung Dực Diệu cũng không có quyền yêu cầu làm cái gì.
Trong đó mấy người có tâm tư khác với Vương cô nương đều điên cuồng gào thét trong lòng, cự tuyệt đi, cự tuyệt đi.
Nhưng mà, để cho bọn họ thất vọng chính là, Vương cô nương chỉ trầm ngâm một chút, rồi gật đầu nói:
- Hiểu nhi tuân lệnh.
Trong lòng Nhung Khải Tiệp thoáng hiện lên sát ý, nhưng hắn lập tức thu liễm, cười nói:
- Vương cô nương, bây giờ là thời khắc mấu chốt ngươi trùng kích Linh Sư, sao có thể phân tâm như vậy chứ.
Hắn tiến thêm một bước, tươi cười nói:
- Sư thúc, không bằng để cho đệ tử làm thay được không ạ?
Lông mày Nhung Dực DIệu khẽ nhăn, nói:
- Ta đã chỉ định người rồi, chẳng lẽ ngươi đang nghi vấn quyết định của ta sao?
Sắc mặt Nhung Khắc Tiệp biến hóa, vội vàng nói:
- Đệ tử không dám.
Mặc dù hắn là thiên chi kiêu tử nhưng cũng không có lá gan vô lễ với một Linh Sư như Nhung Dực Diệu.
Nhung Dực Diệu chậm rãi gật đầu, nói thong thả:
- Ngươi cũng là Linh Sĩ đỉnh phong, tùy thời cũng có thể trùng kích Linh Sư. Hừ, nhớ kỹ, thực lực mới là thứ quan trọng đối với Linh Giả, ngàn vạn không nên bỏ gốc lấy ngọn.
Tất cả mọi người đều rùng mình, vô luận là Nhung Khải Tiệp, hay là Vương cô nương, Nhung Khải Hoàn khi nghe những lời này đều cảm thấy như thế.
Nhung Dực Diệu thu hồi ánh mắt lăng lệ, nói:
- Vương cô nương, ngươi có thể truyền thụ chú thuật cơ bản cho hắn rồi.
Dừng lại một chút, hắn cười nói:
- Nếu tư chất Khải Hoàn quá kém, ngươi cảm thấy khó xử thì lão phu tự mình dạy bảo vậy.
Vương cô nương mỉm cười, nói:
- Sư thúc nói đùa, Khải Hoàn sư đệ đã là một vị Tụ Linh Sĩ, thì tư chất tuyệt đối sẽ không kém.
Nhung Dực Diệu cười ha ha nói:
- Thế nhưng, có rất nhiều Tụ Linh Sĩ cực kỳ am hiểu tụ linh, vậy mà khả năng sử dụng chú thuật công kích lại…
Gương mặt hắn hiện lên vẻ trào phúng, mà những người khác cũng cười ầm ĩ.
Bọn họ đều là Chú Linh Sĩ, cho nên theo bản năng vô cùng đố kị cùng hâm mộ những Tụ Linh Sĩ, trời sinh đã vượt lên trên bọn hắn.
Vì thế, khi Nhung Dực Diệu trêu ghẹo Tụ Linh Sĩ, bọn họ cũng cực kỳ hào hứng.
Vương cô nương cười duyên dáng, quay người, nói:
- Khải Hoàn sư đệ, trước kia ngươi đã tu luyện qua chú thuật chưa?
Nhung Khải Hoàn nghĩ một hồi, nói:
- Vương sư tỷ, dưới sự chỉ bảo của sư tổ, tiểu đệ đã học được chú thuật Linh Lực Đạn rồi.
Tất cả mọi người nghe xong đều phì cười.
Vương cô nương lắc đầu, giải thích:
- Sư đệ, kỳ thật Linh Lực Đạn không thể tính là chú thuật chân chính.
Một người phụ họa nói:
- Sư muội nói rất đúng, Linh Lực Đạn chỉ là một loại pháp quyết dùng để khảo thí thiên phú cùng mức độ mạnh yếu linh lực của Chú Linh Sĩ chúng ta, căn bản không thể xem là chú thuật.
Hắn dừng lại một chút, khẽ cười nói:
- Nếu như cả Linh Lực Đạn cũng không thể nắm giữ…, vậy cũng không cần học tập chú thuật rồi.
Gương mặt Nhung Khải Hoàn hơi đỏ lên, hắn nói:
- Sư tỷ, xin ngài chỉ điểm.
Vương cô nương chậm rãi nói:
- Tốt, trước khi truyền thụ chú thuật chân chính cho ngươi, ta muốn kiểm tra một chút xem thuộc tính linh lực của ngươi thiên hướng về hệ nào.
Nhung Khải Hoàn khẽ giật mình, nói:
- Cái gì?
Vương cô nương thật sự giỏi kiềm chế, mặc dù Nhung Khải Hoàn dường như không biết gì cả, thế nhưng nàng cũng không hề tỏ ra mất kiên nhẫn.
- Linh Giả chúng ta mặc dù được trời ban linh lực khiến người người hâm mộ, nhưng linh lực cũng không phải là vạn năng.
Nàng nghiêm mặt nói:
- Có Linh Giả am hiểu linh lực thổ hệ, có Linh Giả lại am hiểu linh lực thủy hệ, còn có các hệ khác nữa. Nếu như Linh Giả có thể tra ra thuộc tính linh lực của mình, hơn nữa tập trung tu luyện chú thuật của hệ đó, như vậy chẳng khác gì làm chơi ăn thật, rất nhanh có thể tấn chức.
Nhung Khải Hoàn giật mình gật đầu, hắn vô cùng hào hứng nói:
- Sư tỷ, ta phải làm sao để có thể khảo thí?
Vương cô nương mỉm cười nói:
- Bây giờ ngươi vừa mới tiếp xúc với Linh Đạo, con đường tu luyện không nên hấp tấp.
Nàng nghĩ một hồi, nói:
- Trước hết kiểm tra ngũ hành lực trụ cột đã, chờ sau này ngươi tấn chức rồi mới tiến hành kiểm tra các hệ khác.
Nhung Khải Hoàn gật đầu lia lịa, nói:
- Xin sư tỷ phân phó.
Vương cô nương thỏa mãn gật đầu cười, nói:
- Khảo thí ngũ hành trụ cột cực kỳ đơn giản, vì thế sẽ không cần bất cứ phù thư nào cả.
Nàng vươn một ngón tay ra, trên đầu ngón tay búp măng trắng noãn như ngọc, không hề có chút tỳ vết chợt có ánh sáng chớp động:
- Cái ta am hiểu chính là linh lực Mộc hệ.
Khẽ cong đầu ngón tay, lập tức hào quang trên tay nàng bạo nổ, một làn hương thơm lạ lùng như có như không tràn ngập trong mũi mọi người.
Nhung Khải Hoàn vội vàng hít mạnh, trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc.
Vương cô