Tần Thọ cố tình nói lái đi, không mạo hiểm, nhưng cũng không có nghĩa là sẽ không làm như vậy nữa…Cũng không biết là Hằng Nga có hiểu được ý của Tần Thọ hay không, nhưng mà dù sao nàng vẫn rất vui vẻ.Hằng Nga vuốt vuốt lông Tần Thọ rồi nói:-Đi, đi tắm rửa cho em đi!Tần Thọ vừa nghe đi tắm, đôi tai lập tức cụp xuống… "Tắm một mình, chẳng có gì thú vị!"Tắm rửa xong, ăn cơm.Hằng Nga ngồi ở cửa với Tần Thọ, tính toán xem sẽ làm gì ở thịnh hội Tết Trung Thu vào nửa tháng sau.-Ngươi thật sự không biết nhảy múa? - Tần Thọ nghi ngờ hỏi.Hằng Nga bĩu môi đáp:-Cũng không phải hoàn toàn không biết, khi còn nhỏ có nhảy múa qua, lúc trước kia dưới địa cầu có nhảy qua. Nhưng mà không thường xuyên… Nhiều năm không như vậy không nhảy múa gì, chắc chắn không nhảy múa gì được. Huống chi, lúc đó chính là thịnh hội bàn đào! Tiên tử khắp thiên hạ đều sẽ tới, trong đó nhất định có người nhảy múa vô cùng giỏi. Ta chỉ múa mấy lần, đi lên, chắc chắn là sẽ mất mặt. Ai nha… Ta cảm thấy chúng ta chết chắc rồi.Tần thọ vừa nghe, lông mày nhíu lại nói:-Nếu không hai chúng ta đào hai cái hố trước đi? Dù sao đi hay không đi cũng chết chắc rồi, không bằng trước khi đi, tự mình chôn chính mình. Như vậy còn có thể chọn lựa chỗ chết, quan tài lớn hay quan tài nhỏ, giờ chết, thậm chí tư thế chết cũng có thể tùy ý chọn.Hằng Nga vừa nghe xong, giơ tay cho hắn một cái tát, hai cái tai lại bị đánh lệch…Hằng Nga cười mắng:-Đồ ngốc này, em không thể hỗ trợ suy nghĩ chút biện pháp nào sao?Tần thọ cười ha hả, nói:-Chẳng phải như thế này mới đúng sao? Ngươi phải thể hiện dục vọng cầu sinh ra chứ, nếu không ta cũng không xuống tay được.Hằng Nga nói:-Nói thì đơn giản, nhưng mà thực hiện thì khó a. Em có biện pháp gì?Tần thọ nghĩ nghĩ rồi nói:-Kỳ thật, cũng không phải hoàn toàn không có cách nào, ta biết chút vũ đạo, ngươi có thể thử xem!-Em biết nhảy? - Hằng Nga kinh ngạc nhìn cặp mông mập mập, khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của Tần Thọ, hỏi:-Ta ở cùng em nhiều năm như vậy, làm sao không thấy em nhảy múa gì bao giờ?Hai mắt Tần Thọ trợn tròn, nói:-Nhiều năm như vậy đã được ăn no bao giờ? Ăn cũng không đủ no, còn nhảy cái gì mà nhảy? Ta tích cóp được chút thịt mỡ dễ dàng sao?Hằng Nga ngẫm thấy cũng đúng, vì thế tò mò hỏi:-Em thật sự biết nhảy? Bài nhảy mà em nói là nhảy cái gì?Tần thọ sờ sờ cằm, tuy rằng kiếp trước hắn không phải vũ công, nhưng đúng là hắn rất thích vũ đạo, trong nhà giữ không ít video của danh vũ cấp thế giới, hắn đều xem qua, ấn tượng khắc sâu vô cùng.Hiện giờ thành thỏ thần tiên, trí nhớ càng tốt, mỗi một động tác ở trong đầu đều có thể trình bày ra một cách hoàn mỹ, nghĩ vậy, Tần Thọ cũng yên tâm, nói:-Nói thật, ta cũng chỉ xem qua, chính ta nhảy tuyệt đối không ra loại cảm giác đó. Hơn nữa, theo như lời người nói, thịnh hội Tết Trung Nguyên… Vương Mẫu và Ngọc Đế đều có mặt, tiên nhân trong thiên hạ đều đến tụ hội, vũ đạo này của chúng ta chưa chắc so được với những vũ đạo của các tiên tử tinh thông kia.Hằng Nga nói:-Đúng vậy.Tần Thọ nói đến đây, cười nói:-Nhưng mà chúng ta có ưu thế của chúng ta!Hằng Nga ánh mắt sáng lên, hỏi:-Ưu thế gì?Tần Thọ nói:-Giá trị nhan sắc!Hằng Nga nghi hoặc nhìn Tần thọ, nói:-Giá trị nhan sắc?Tần Thọ thấy Hằng Nga không hiểu, nghĩ nghĩ, nói:-Ngươi có thể nhảy múa cái gì, làm một động tác nhìn xem.Hằng Nga nghĩ nghĩ, đứng dậy, tay ngọc nhẹ nhàng đưa lên, hơi hơi ngẩng đầu, một chân đưa về phía trước, ánh mắt nhẹ nhàng khép hờ, tựa như có thể phóng điện, Tần Thọ tức khắc có chút hoang mang lo sợ. Trong nháy mắt đó, Tần Thọ giơ tay cho chính mình một cái tát, không chờ Hằng Nga đau lòng, liền kêu nói:-Làm sao ta có thể thông minh như vậy!Hằng Nga lập tức trừng hắn một cái, hỏi:-Làm sao?Tần Thọ nói:-Tuy rằng chỉ là ra một động tác, nhưng