Trong màn đêm đen tối một thân ảnh hướng ngọn núi đông sơn lướt đi , thân pháp hắn cực kì nhanh đến chóng mặt , hắn lướt đi như một cơn gió chỉ để lại tàn ảnh.
...
tại trên một cành cây thân ảnh mặc áo bào đen mắt hướng nhìn chuồng kê và mấy ngàn gốc linh dược toả ra cái này lấp lánh quang mang như mời hắn hốt , làm ơn hốt ta đi , khiến mắt hắn sáng như ban ngày , sau đó hắn nhìn sang những tên đệ tử đang uể oải canh gác.
tay hắn cầm một tờ giấy sau đó ấn vào giữa ngực tờ giấy này sáng lên một lúc sau thân ảnh hắn dần biến mất trong màn đêm tối tĩnh mịch.
“ các ngươi đoán xem tên đạo tặc này có quay lại không ta thấy canh gác kiểu này thà ta tu luyện còn hơn ”
“ hắn quay lại cái rắm , chúng ta canh gác kiểu này tên đạo tặc kia sợ tè ra quần rồi thách hắn dám quay lại ”
“ chỉ cần hắn dám xuất hiện , ta cho hắn sống không được chết cũng không xong sau đó lột sạch hết quần áo của hắn ném ra tông môn để ai cũng có thể chiêm ngưỡng ”
một đám đệ tử canh gác khi nghe đến tên đạo tặc lại hận đến nghiến răng nghiến lợi , có tên mong đợi hắn đến trang thủ dằn vặt hắn khiến hắn hối hận khi trộm đồ.
nhưng khi bọn hắn vừa dứa lời thì một vật to như cây búa gõ lên từng đầu bọn họ khiến đầu bọn hắn mê man sau đó từng người ngã xuống nhưng trước khi bất tỉnh trong lòng vẫn gầm thét là tên đạo tặc aaaaa.
“ phốc , phốc , phốc , phốc “
một thân ảnh khuôn mặt thiếu niên tuấn tú hiện ra không kém phần nho nhã như người đọc sách , hắn nhìn năm tên đệ tử bất tỉnh trên mặt đất đầu còn sưng một cục u.
“ ta định gõ các ngươi nhẹ nhưng ai bảo các ngươi không biết sống chết mắng ta làm gì , này thì mắng nữa đi , ta ở trước mặt các ngươi đây ”
dương trần đá cái này hoa cúc từng tên một trả đũa khi dám mắng ta.
một lúc lâu khi đá sướng cả người ,hắn không quên chính sự đi vào làm những việc hắn cho là hết sức cao cả.
...
duơng trần đi ra với một bao chứa đầy linh dược và vài chục con kê , bỏ vào nhẫn trữ vật hắn khá sung sướng định quay người đi nhưng lúc này hai tên ông già lúc này không biết từ đâu xuất hiện hắn đi ra cười to trong lòng khá đắc ý như bắt được vàng.
“ hắc , hắc anh bạn nhỏ đến phải trả lễ chứ ! lấy đồ của ta định đi vậy sao ?! ngươi tưởng bọn ta ngu hay sao để những tên đệ tử không có tiền đồ canh ngươi
“ hôm nay ngươi thoát không được ta đâu khoanh tay ...ách... người đâu rồi ?! ”
hai tên trưởng lão đang sảng khoái trang bức sau đó bắt lại tra tấn một phen tên này , tưởng người đánh bất tỉnh mấy tên kia là xong à bọn ta đã biết chiêu trò của người nên phục kích sẵn ở đây chỉ cần người đến là nằm gọn trong lưới của ta ngay.
nhưng dương trần đâu có ngốc đứng lại khi nghe có tiếng là hắn biết có nguời nên trực tiếp vọt như ông chồng nghe tin thê tử mình đang hú hí với hàng xóm mau chạy về bắt quả tang.
“ không được đuổi theo , tên này xảo trá quá ”
“ hắn tu vi chỉ kiếm giả thôi ! đuổi theo nhanh ”
hai tên tưởng đâu nắm chắc bắt được tên này , nhưng để hắn chạy mất hỏi xem có giận tím người không hai người dùng hết năng lực phi một cách nhanh chóng.
lúc này dương trần đã chạy rất xa bọn hắn cũng không đuổi kịp , hắn thân pháp chậm lại sau đó cảm thán.
“ đúng là tu vi có thể yếu ! nhưng chạy bắt buộc phải chạy nhanh nói về khoảng chạy trốn ta