Trời đã bắt đầu sáng .
dương trần thân thê3 uể oải rời giường đi tắm rửa ăn sáng bắt đầu công việc của hắn.
...
dương trầnn mệt mỏi ra khỏi phòng của mình nhưng khi hắn mở cửa thì phát hiện thân ảnh một thiếu nữ ánh mắt có nhu hòa yêu thương nhìn hắn nàng nhẹ nhàng nói ra.
“ sư huynh ngươi tối nay tranh thủ đến gặp ta nha
dương trần đang mệt mỏi thì nghe cái này giọng ngọt ngọt trong trẻo nhịn không được giật mình , hắn vội vàng hỏi.
ngươi làm sao , muốn cùng ca trò chuyện nhân sinh hay sinh cái tiểu hài tử
thế nào , ngươi muốn không hi linh khẽ cuời nói, ánh mắt đầy nhu tình nhìn vị sư huynh này, trong nội tâm nàng có chút mong đợi.
thôi ngươi đừng đùa giỡn ca , muốn gì thì tối nay ta sẽ đến dương trần khoác tay vội vàng nói
ngươi muốn dụ ca sao đừng có mơ , ca thế nhưng là chính nhân quân tử không thích cái này la lỵ như ngươi.
ngươi chỉ được cái dẻo mồm , tốt , tối nay ta đợi ngươi hi linh lườm hắn một cái sau đó nhẹ nhàng thân pháp rời đi.
“ cái này tiểu cô nương chắc có chuyện gì , nhìn mắt có một chút buồn bả , không lẽ tên nào cho nàng đội nón xanh
hắn thật khó hiểu nữ nhân này tính cách hỗn tạp cả lên, nghĩ đuợc một lúc, sau đó hắn lắc đầu rời đi quản làm cái rắm tiền còn chưa có nuôi bản thân quản chi nàng tâm trạng ra sao.
...
thời gian cứ thế trôi qua mặt trời bắt đầu lặng xuống sau ngọn núi.
dương trần làm việc xong hắn mệt mỏi nghỉ ngơi một tí bắt đầu kế hoạch mới.
“ ta tu vi sắp lên kiếm sĩ nên dùng thân phận khác vào ngoại tông a ngày mai nên đi săn yêu thú lịch luyện tăng tu vi lên ”
hắn quyết định xong kế hoạch của mình thì khá hài lòng định ngồi xuống tu luyện thì nhưng chợt nhớ ra ân , lỡ hứa với tiểu cô nương thì nên đến thôi dù gì cũng không đến nổi phiền phức chỉ cần hắn dịch dung một tí sau đó đi đến , lỡ phụ thân nàng có phát hiện thì cũng làm được ta cái rắm , trực tiếp chạy.
thời gian thoáng cái qua 2 canh giờ
tại đỉnh phong sơn một ngọn núi đẹp nhất thiên kiếm tông xung quanh trồng đầy hoa cỏ đẹp lung linh a dưới ánh trăng mờ ảo chiếu vào làm cho những bông hoa thêm rực rỡ phong cảnh thì hữu tình nhưng người thì có chút thất tình.
trong một căn nhà gỗ một thiếu nữ diện mạo khuynh nước khuynh thành đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng nàng tựa như đoá hoa mới nở , nàng nhẹ nhàng nhìn lên ánh trăng hưởng thụ vẻ đẹp này.
ngươi làm gì nàng giật mình sau đó liếc mắt về phía tên tiểu bạch kiểm đang ngồi bên cạnh sau đó nhẹ nhàng hỏi.
cùng ngươi sinh tiểu hài tử a dương trần phản ứng tự nhiên thốt nhanh ra lời chưa kịp nín , nhất thời khiến hắn lúng túng.
cái mồm ta có chút hỏng a !
ta trước giờ có chọc mỹ nữ nào đâu mà sao cái nói thành thạo đến thế !
tiểu sư muội ngươi đang buồn a , như thế làm ảnh hưởng xinh đẹp vóc dáng của ngươi a dương trần vội vàng chuyển sang vấn đề khác để nói.
ngươi tốt nữ nhân không có việc gì cũng buồn , ta đây nghèo vẫn cố lạc quan yêu đời đây.
buồn cái rắm ! buồn muội muội ngươi .
đúng như thế , ta sắp bế quan tu luyện hi linh chậm rãi tiến đến tựa vào vai hắn ánh mắt nhu hòa nói ra
ngươi có chuyện gì cứ nói ta không giúp gì cho ngươi nhưng cũng an ủi một phần nào dương trân mặc kệ nàng làm gì , trong lòng cảnh giác chính mình
yêu tinh này không thể trêu vào ! tội lỗi a !
ta muốn cứu mẫu thân mình ra , nhưng ta bây giờ lại quá yếu chỉ sợ là không cứu được bà ấy nàng thở dài một cái , thân thể run lên có chút mệt mỏi
ngươi không tự tin bản thân sao dương trần nhìn nàng thân thể có chút hoảng sợ trong lòng thở dài một tiếng , một tay ôm chặt nàng tựa sát vào ngực hắn.
có , nhưng mà ta không biết tu luyện đến bao giờ mới đủ mạnh cứu bà ấy ra , phụ thân hắn nói ở mảnh đại lục khác kiếm sư cũng chưa đủ sức để bảo vệ mình , mà ta bây giờ chỉ cảnh giới kiếm sĩ cảm nhận được hơi ấm áp từ cơ thể nam nhân khiến nàng mềm nhũn tựa vào sát hắn .
đôi vai rắn chắc này, không hiểu sao lại khiến nàng có như thế cảm giác bình yên, lại có một chút tựa như vững chắc thái sơn, như vậy nam nhân khiến nàng say mê không dứt nổi, trong lòng nàng không khỏi nghĩ ngợi về bản thân “ ta thật sự không mê trai a ”.
ngươi cũng đừng lo lắng , có cái tiểu vật trắng kia trong cơ thể, sẽ giúp ngươi nhanh chóng tăng lên cảnh giới dương trần nói.
ừm , ta tin tưởng ngươi hi linh ánh mắt yêu thương động lòng nguời nhìn về phía hắn sau đó cứ thế im lặng tựa vào vai hắn hưởng cái này cảm giác.
nàng không hiểu từ khi nào thích hắn, nhưng nàng biết một điều khi nàng tưởng chừng như tuyệt vọng hắn đã cứu nàng, nhưng lại không hỏi cái gì điều kiện.
hoặc là hắn là tính cách nhẹ nhàng, nếu không phải cái này vẻ ngoài thiếu niên, nàng còn hoài nghi hắn cáo già đội lốt cừu non, bất quá lại không giống lắm, hắn không thích nháo sự như những tên khác lúc nào cũng lời ngon ngọt khiến nàng chán ghét mặc dù hắn không thích tu luyện hay không có cường đại như người khác.
nhưng như thế là đủ , nàng chỉ cần