Dương trần sắc mặt xấu xí lại , các ngươi đã làm gi đâu mà đã nản chí a , các ngươi mới vào được tông môn vài ngày chưa làm được tích sự gì a.
nản cái rắm dùng !
“ không được ... hai ngươi bị ấm đầu hả đang có cơ hội cường đại không muốn lại đi về làm phàm nhân”
lý la mặt buồn thở dài hắn cũng không muốn nhưng cảnh tượng hôm qua khiến hắn mất mục tiêu của mình.
“ huynh đệ ta cũng không muốn như thế đâu , hôm qua ta thấy cảnh tượng làm cho trái tim ta như tan nát , ta nhìn thấy thê tử và nhi tử mình chết trước mặt nhưng ta không làm gì được ta chỉ muốn gào thét , ta đau khổ nhưng bọn họ vẫn không sống lại ta một mình cô độc sống đến cuối đời hu hu thế ta tu luyện làm gì khi không bảo vệ thê tử và nhi tử của ta , ngươi nói xem ta muốn làm phàm nhân đáng hay không .... đáng hay không “
lý la gào thét bi thương nước mắt rơi liên tục đấm đấm vào ngực mình cảnh tượng hết sức thê lương và đau lòng.
đoạn đức hắn cũng thế hắn không thể hét lên được hắn thấy cảnh tượng còn kinh khủng hơn ám ảnh tâm lý cả đời , hắn nhìn thấy gia tộc mình bị diệt từng người ngã xuống sư huynh , tỷ , muội , phụ thân mẫu thân hắn cũng chết nhưng hắn chỉ sợ hãi ngồi co cụm núp trong gầm giường nhìn kẻ thù hắn giết từng người tiếng la hét gào rống bi thuơng máu me văng khắp nơi thậm chí bắn lên mặt hắn còn hắn chỉ biết sợ hãi trốn tránh không dám khóc giành giật mạng sống của mình.
hắn tức giận thề sẽ trả thù nhưng mọi thứ hắn làm đều vô vọng hắn chỉ là con cờ cho người khác chơi đùa đến khi người ta chán thì phế đi hắn , nỗi ám ảnh về gia tộc của hắn dằn vặt hắn đến cuối cuộc hắn chỉ biết cười trước khi chết một nỗi đau mang theo cừu hận khiến hắn cười như điên mãi khi hắn chết đi thế là một đời người kết thúc.
ba !!
ba !!
dương trần trực tiếp vả bạt tai cho hai người tỉnh hồn lại khiến hai người ngơ ngác, khóc cái lông a giờ các người có mất gì đâu mà ngồi khóc với chả than hắn hét lên
“ hai ngươi đầu óc có não tàn không hả , đó là một giấc mộng thôi , đã thế thấy mình thảm như vậy còn không cố tu luyện cho mình mạnh lên , mới có mơ một tí mà đã như thế nếu các ngươi trực tiếp nhìn thấy thì làm sao ? đó là cảnh tuợng thật chứ không phải mơ , các ngươii vẫn gào thét khóc lóc bất lực không làm gì đuợc , các ngươi tưởng làm phàm nhân là sung sướng hay sao ”
hắn vừa chỉ vừa tát và mắng hai tên này liên tục như trưởng bối dạy hậu bối cách sống rất giống a không thể nào nhầm lẫn được.
“ nhưng mà .... hu hu cho dù bọn ta cố gắng bao nhiêu gặp kẻ địch mạnh cũng chỉ thịt cá trên thớt bọn chúng thôi ”
hai tên uỷ khuất khóc lóc như mưa trong giấc mơ bọn hắn làm gì cũng thế cũng chỉ tuỳ người ta chém giết bất kì lúc nào.
“ có cái rắm a nếu các ngươi đã sợ như thế thì dùng đầu óc suy nghĩ , thay đổi tính cách mình lại , làm gì cũng suy tính trước hậu quả để mà lui , còn các ngươi cứ đi trang bức suốt thì cừu hận kéo mấy ngọn núi không hết ”
hắn dao động hai tên này để bọn hắn bớt trang bức đi a không thì cừu hận đi vài tấc cũng gặp ba bốn người.
“ hu hu đa tạ huynh đệ ... là bọn ta đã sai rồi ... bọn ta sẽ thay đổi ”
hai người cố ép nước mắt để không phải khóc nữa sắc mặt bọn hắn trở nên nghiêm túc hơn , dương trần nhìn bọn hắn trong lòng hét lên mẹ nó tốn cả nửa ngày mới để hai tên não tàn này hiểu.
“hảo , không hổ là ta huynh đệ , ta tin tưởng các ngươi ”
hắn vỗ vai hai ngươi trấn an bọn hắn , hắn trong lòng thở dài thế giới này tàn khốc hơn cả những gì người thấy trong mơ ai mà không mà có đau khổ sinh ly tử biệt phải chấp nhận thôi