Một tàn ảnh khi vồ hụt dương trần nó dừng lại và tàn ảnh này từ từ lại hiện ra , một thân ảnh một con yêu thú dài chừng năm mét , cao khoảng hai mét là một con tam giai yêu thú đỉnh phong tật phong lang trên miệng nó còn dính đầy vết máu như vừa mới ăn thứ gì.
nội đan , da lông , huyết nhục , cốt cách , đối với một tên tu sĩ là một tài nguyên , mà những tu sĩ này đối với những con yêu thú là vật đại bổ ăn hết giúp bọn chúng cường đại đồng dạng , những người tu luyện này đối với yêu thú chính là cừu địch không chết không thôi , chỉ cần chạm nhau một giây thôi là nhớ nhau cả đời.
những tu sĩ này, hoặc là mang theo đại lượng nội đan da lông yêu thú an toàn rời đi , hoặc là táng thân trong miệng yêu , hài cốt cũng bị gặm không còn một mẩu , đây là số phận của bọn họ khi mạo hiểm vào mảnh sơn mạch này.
con đường của người tu đạo gian nan và chứa đầy những nguy hiểm , muốn trở thành một cường giả nhất phương thiên địa , bọn họ cần phải trải qua những lần cửu tử nhất sinh , một đường trải qua lịch lãm rèn luyện đầy gian nan.
ở xung quanh sơn mạch cũng chỉ có những yêu thú nhất giai cấp thấp cũng an toàn đối với tu sĩ , nhưng lại không có thu hoạch đượn gì lớn.
cơ duyên thường đi kèm với nguy hiểm , muốn đạt được cơ duyên thây đổi số phận , thì phải chập nhận mạo hiểm , nếu may mắn thì sẽ cơ hội đổi đời còn không táng thân vào miệng yêu thú.
dương trần nhàn nhạt liếc mắt về con tật phong lang này đang nhe răng mắt dữ tợn hướng về phía hắn , chỉ cần hắn động một tí là con tật phong lang này hướng hắn xuất thủ ngay.
“ ừm , tam giai yêu thú đỉnh phong , thế nào lại chạy đến con yêu thú cường đại này ”
trong lòng dương trần đậu đen rau muống nãy giờ toàn gặp đại lão bây giờ ra cụ tổ rồi đánh được cái rắm dùng , hắn nhìn về phía con tật phong lang này sau đó nỉ non nói.
“ bất quá nếu thôn phệ nội đan này , hẳn ta đột phá bình cảnh , tiến giai kiếm sỉ đỉnh đi !”
“ nhưng mà , mẹ nó tam giai đỉnh phong làm sao mà đánh .... ân , thôi , liều mạng một phen”
dương trần nhìn về phía con tật phong lang này phá vọng ngân mâu mở ra , một vàng một bạc ngân quang nhìn về phía con yêu thú này.
“ ô , ngaoo!!.”
con tam giai yêu thú này không chịu nổi uy áp từ đôi ngân mâu của hắn , khiến nó tru lên một tiếng dài , sau đó lao nhanh chỉ để lại một tàn ảnh móng vuốt sắc bén một trảo hướng về phía dương trần móng vuốt sắc bén khí tức kinh khủng chỉ cần bị một trảo con phong lang này đảo qua cho dù kiếm sĩ ngũ trọng thiên cũng không tốt lành gì.
“ keng “
kiếm gỗ của duơng trần bay ra khỏi vỏ kiếm ý bắn ra sáng chói cả cánh rừng
“ vô ảnh đại tự tại ”
dương trần bế đi ý thức của mình, tiến vào trạng thái vong ngã ,hắn bất đắc dĩ mới làm như thế
nếu để làm những cái khác ảnh hưởng, hắn sẽ tao ngộ thảm cảnh rất khó coi.
hắn dùng phá vọng ngân mâu để thôi diễn từng điểm yếu của con yêu thú này dùng đại tự để né tránh đạo công kích.
một trảo con yêu thú đảo