“ linh lực của ta đã cạn, nên đi ngủ thì tốt hơn , càng gấp thì càng không làm nên việc gì ” nhìn bản thân chật vật bộ dáng , dương trần hắn quyết định ngủ là tốt nhất, dời việc này vào ngày mai hẳn sẽ tốt hơn, hắn cái gì cũng thiếu nhưng thời gian lại dư rất nhiều.
sáng hôm sau mặt trời đã lên núi những tia nắng đầu tiên chiếu xuyên qua làn sương mờ ảo.
lúc này những người ở kiếm vực đại lục đã bắt đầu một ngày mới ai làm việc nấy.
nhưng mà lúc này vẫn có một tên vẫn đang nằm ngủ tên này không ai khác ngoài dương trần hắn rất lười đi đâu chỉ muốn ăn ngủ xong tu luyện sống qua ngày nhưng cuộc đời hắn không cho phép.
“ dương huynh đệ trễ thời gian làm việc rồi, nhanh lên! ” đoạn đức đứng bên ngoài hét to vào , trong lòng chán nản tên tiểu bạch kiểm này ngoài ngủ ra thì hắn chả làm nên tích sự gì.
“ ân , ta còn chưa ngủ cho đã đây làm sao trời sáng nhanh thế ” dương trần uể oải ngáp dài một cái sau đó mệt mỏi bộ dáng đi tắm rửa rồi ăn sáng.
...
dương trần mệt mỏi đi ra, khuôn mặt có chút đờ đẩn chi sắc, hắn chỉ muốn ngủ thôi, chẳng muốn làm gì thậm chí tu luyện hắn cũng lười.
luân hồi vào thế này hắn mới hiểu cảm giác thiếu ăn với thiếu ngủ khó chịu đến như thế nào a, hắn thề trong lòng, sau này thời gian chỉ để ngủ với ăn là chính, còn việc tu luyện thích thì tuỳ hứng.
khi thấy dương trần đi ra với vẻ mặt mệt mỏi lý la cũng trong lòng khó hiểu tên tiểu bạch kiểm này ngủ suốt ngày, nhưng lúc nào bộ dáng cũng trông thiếu ngủ một dạng, không lẽ hắn đêm nào cũng rình mỹ nữ tắm hay đi trộm a.
“ này dương huynh đệ nguơi trông bộ dáng làm sao mệt mỏi như thế, không lẽ tối hôm qua người đi trộm. hắc .. hắc hay rình mỹ nữ nào đó trong tông môn tắm nha! ” lý la kéo dương trần đến sau đó nói nhỏ vào tai, nụ cười hèn mọn trên khuôn mặt hắn lúc này không giấu đi được.
dương trần đang mệt mỏi nhưng khi nghe mình bị cõng nồi oan hắn lập tức bắn nảy cả mình, ta mẹ nó chưa làm gì mà đeo cho ta cái oan nồi to lớn thế, mà làm sao tên này biết hắn dự định đi trộm khuôn mặt cảnh giác nhìn tên lý la như quỷ hắn lùi về sau hét lớn.
“ trộm cái rắm, cả nhà nguơi mới trộm, ta chỉ muốn ngủ một tí thôi ta như thế này mà người bảo ta ăn trộm hả! ”
trong lòng hắn gào thét ta còn chưa trộm được đây mà đã bắt ta cõng nồi đánh chết ta cũng không nhận.
“ thôi , huynh đệ bình tĩnh , ta chỉ hỏi ngươi một tí , làm gì mà lớn tiếng như thế ”
lý la mặt đầy mồ hôi a ta chỉ hỏi tí làm gì người phản ứng ghê thế không lẽ nguơi có gì mờ ám hắn nhìn về phía dương trần với ánh mắt ta hiểu bộ dáng càng làm cho tên tiểu bạch kiểm này tức muốn điên lên định nhào tới liều mạng.
“ thôi dương huynh đệ đi nhanh, sắp đến giờ làm việc rồi không khéo ba chúng ta bị phạt thì nguy ”
đoạn đức thúc giục đi nhanh lên hắn biết tên tiểu bạch kiểm này chỉ muốn ăn với ngủ a nên hắn cũng không nói nhiều.
thời gian dần trôi qua khi bình minh đã buông xuống mảnh đại lục.
dương trần mệt mỏi bộ dáng sau khi cơm nước no nê xong hắn quyết định đi ngủ cho đến tối mới hành động.
...
màn đêm tịch mịch này bắt đầu buông xuống mảnh đại lục, những ánh trăng soi xuống càng làm cho mảnh dại lục này thêm cảm giác huyền bí.
những người khác bắt đầu chìm vào giấc ngủ hay bắt đầu tu luyện.
lúc này tại đỉnh núi đông sơn, một thân ảnh áo bào đen khuôn mặt lạnh nhạt đang đứng trên cây, nhìn không khác gì cao nhân thế ngoại, tay hắn cầm một tờ giấy thô sơ, nhưng bên trong lại chứa đầy những huyền ảo kí hiệu nhìn hoa cả mắt một lúc sau tờ giấy sáng lên thân ảnh hắn từ từ mờ nhạt và biến mất.
ngay tại lúc này một tên đệ tử trông coi linh dược và nuôi trồng kê hắn vẫn nằm canh tại nơi này mắt hắn như sắp ngủ một dạng, chợt cảm thầy đầu mình ê ẩm và hắn ngất đi trước khi hôn mê hắn còn chửi tên nào dám đánh hắn.
sau đó một thân ảnh từ từ hiện ra hắn nhìn tên đệ tử có cục u to như quả trứng gà đang nằm bất tỉnh duới đất hắn không khỏi cảm thán :
“ vị tiểu huynh đệ này thật xin lỗi, ta không cách nào vào được, nếu ngươi cứ đứng ở đây không chịu đi a ”dương trần đứng chắp tay thái độ chân thành hướng về hôn mê đệ tử cúi xuống tạ lỗi, chỉ trách tên này số xui nha hắn cũng bất đắc dĩ mới làm thế.
nhìn trong tay cây to lớn dài, hắn cảm thấy hoài nghi nhân sinh bản thân làm chuyên nghiệp bộ dáng, không lẽ hắn có thiên phú đạo trộm.
hắn cảm thán xong đi vào chuồng kê trực tiếp bắt đi vài con kê sau đó hái vài cây linh dược xong đi ra sẵn tiện chào hỏi tên bất tỉnh xong một đường vọt thẳng về phòng mình
có ngu mới đứng lại a!
một lúc sau tên đệ tử mơ hồ tỉnh lại hắn miên man nói
“ đầu ta