Sáng sớm măt trời đã chói chang ánh nắng chiếu gọi tại cái này thôn xóm , ngay tại một cái đầm đầy nước này có hai thân ảnh lớn nhỏ đang lam động tác tựa như câu cá một dạng , sắc mặt bọn họ trông có vẻ rất vui
bụp !!
một cái này tiểu ngư màu trắng đốm đen bị tên tráng hán câu lên bờ , nhảy đành đạch liên tục , sau đó vội vã cất vào cái này túi đựng
aaa ! phụ thân dính cá rồi . hoan hô ! phụ thân hay quá ! tiểu thí hài này khi thấy phụ thân mình câu dính cả nhảy cả người lên la to dùng ánh mắt vẻ sùng bái nhìn về phía cái này tráng hán khoảng ba mươi tuổi
ha ha ! thiên nhi thấy thế nào ? phụ thân ngươi giỏi không ?! tên tráng hán này phá lên cười to sau đó bế cái này tiểu thí hài sờ lên đầu hỏi , nhìn về phía cái này tiểu thí hài ánh mắt rất nuông chiều yêu thương
hì hì phụ thân của thiên nhi giỏi nhất ! ngươi làm gì cũng giỏi hết a tiểu thí hài này dáng vẻ sùng bái càng nồng đậm hơn , phụ thân hắn lúc nào làm gì cũng giỏi , không biết sau này bản thân có được như hắn không , nghĩ đến đây khuôn mặt đáng yêu ũ rũ xuống , chán nản hiện lên trên khuôn mặt
làm sao thiên nhi ! ngươi cũng muôn câu được cá sao ?! cái này tráng hán khi nhìn về tiểu thí hài nét mặt chán nản , hắn cũng minh bạch , cái này trẻ nhỏ khi nhìn thấy người lớn giỏi sẽ bắt chước theo làm , nhưng mà là do hắn quá giỏi chuyện gì cũng làm được khiến cho cái này tiểu thí hài sinh ra chán nản
cũng phải những việc trong cái này thôn xóm hắn đều làm được hết mà còn phi thường tốt, sắn yêu thú , trồng trọt , chăn nuôi , làm mấy cái công cụ ...
không chỉ riêng tiểu thí hài này ngay cả trong thôn xóm trẻ em đều súng bái hắn , lúc nào cũng thề trong lòng lớn lên sẽ cố gắng làm được dù chỉ một vài việc nhỏ nhặt ...
ta cũng muốn được như ngươi , nhưng lại sợ không làm gì được ?! thiên nhi cái này tiểu thí hài khi nghe phụ thân hỏi cũng mắt sáng lên định thử câu cá , nhưng lại nghĩ gì đó tâm tình hạ xuống chán nản
không sợ ! thiên nhi của ta trước giờ luôn giỏi nhất ! sau này ngươi cũng sẽ giỏi hơn ta
phụ thân nói xem thiên nhi phải làm gì để giỏi như ngươi ?! tiểu thí hài này ánh mắt đáng thương nhìn về phía cái này tráng hán lục ma
ha ha ! chỉ cần ngươi cầm cái này sợi dây chuyền , trong lòng mặc niệm ! thiên nhi sẽ làm được ... thiên nhi là giỏi nhất ! tráng hán này từ trong cái này lồng ngực lấy ra sợi dây chuyền ngọc bích màu xanh sau đó đeo lên tiểu thí hài cổ sau đó nói
ta chỉ cần mặc niệm là có thể làm được như phụ thân a tiểu thí hài này nhìn cái này sợi dây chuyền mắt sáng lên , nhìn về phía hồ nước như muốn câu sạch cái hồ cá này lên
tốt lắm thiên nhi ! ngươi thử xem , chắc chắn sẽ làm được ! lục ma mỉm cười hài lòng sau đó đứng sang một bên nhìn về tiểu thí hài
thời gian cứ thế dần trôi qua , tiểu thí hài này đã thấm mệt nhưng vẫn không câu được một con tiểu ngư nào , nhưng cái này tiểu thí hài vẫn chưa từ bỏ trong lòng luôn mặc niệm mình sẽ làm được ...
bụp !!
nhanh lên thiên nhi ! mau kéo lên ! lục ma kiên nhẫn đứng bên cạnh khi thấy tiểu thí hài này câu đươc cá vội vã chạy lại giúp sức kéo lên
sau khoảng thời gian trôi qua cái này tiểu thí hài đã thành công câu được một con tiểu ngư màu nâu xạm dài khoảng hai ba gang tay
hì ... hì ! phụ thân ta làm được rồi ! ta làm được rồi ! thiên nhi tiểu thí hài này chạy xung quanh hét to lên , muộn phiền khi nãy đều đã trôi đi hết , tâm tình hẳn vui sướng đồng dạng
được rồi ! thiên nhi của ta giỏi nhất ! bế cái này tiểu thí hài lên sờ cái đầu nét mặt yêu thương chiều chuộng sau đó hắn lại nhìn về tiểu thí hài nhẹ nhàng nói
trong cuộc sống ngươi nên nhớ cái này ba điều ! thứ nhất là ngươi phải kiên nhẫn ! thứ nhì là phải tin vào bản thân mình ! thứ ba là đừng bao giờ thấy người khác giỏi hơn mà đem bản thân ra so sánh ! hắn nhẹ nhàng nói thanh âm truyền đến tai tiểu hài tử , nhưng cái này tiểu hài tử hiểu một tí nhưng có vài câu mờ mịt không hiểu
phụ thân tại sao lại không được so sánh ?! thiên nhi tiểu hài tử này mờ mịt hỏi lên phụ thân mình
ha .. ha ! sau này ngươi lớn lên sẽ hiểu ! đến trưa rồi nên