Thể chất khá quan trọng với người tu luyện, cũng giống như công pháp, cùng hỗ trợ tu sĩ trong chiến đấu.
nhưng sự khác biệt vẫn quá lớn, công pháp chỉ là vật ngoài thân khiến tu sĩ tăng chiến đấu đến một cảnh giới nào đó sẽ không còn tác dụng, còn thể chất thì khác thể chất là năng lực bẩm sinh của tất cả sinh linh mặc dù không trực tiếp công kích nhưng lại hỗ trợ rất nhiều cho tu sĩ , cảnh giới cao thì thể chất cũng mạnh lên.
người nắm giữ thể chất càng cao tu luyện càng nhanh, lại còn giúp tăng chiến lực lên rất nhiều.
thể chất chia làm :hoàng, huyền , vương , hoàng , tôn , thánh , đế
và một thể chất trong truyền thuyết tiên thiên thể.
tiên thiên thể chất ít khi có người thức tỉnh được nó, tiên thiên thể chất cũng giống như con dao hai lưỡi vậy, nếu ai có thể chất này mà lại hiểu biết về nó sẽ tìm cách kích hoạt nó ngay.
còn không kích hoạt đuợc, giống như căn bệnh sẽ ăn mòn người mang thể chất này, cho đến khi chết mới thoi, những người mang thể chất này nếu không chết sớm sẽ thành tựu chí cao, thể chất này giống như được thiên tử một dạng làm gì cũng thuận lợi.
thể chất quyết định yếu tố tu luyện của tu sĩ để thích hợp tu luyện đúng công pháp, nếu tu luyện sai chẳng khác nào huỷ đi tiền đồ của mình.
thí dụ một tu sĩ nắm giữ mộc thể chất mà hắn không đi tu luyện mộc hệ công pháp lại đi tu luyện hoả hệ công pháp cái tu sĩ này khẳng định không bình thường, hoặc là hắn không biết mình có thể chất này.
nếu tu đúng công pháp giúp người tu sĩ tăng phúc gấp nhiều lần, tóm lại thể chất mạnh thì càng có lợi cho người tu luyện.
hỗn độn thiên thư là một trong tam quyển thiên thư của dương trần, quyển thiên thư này dương trần nhận được sau khi hắn thành tựu chúa tể ở tiền kiếp thứ năm, mới kiếm được nó trong một vùng đất chết, nhưng hắn cũng bỏ ra rất lớn đại giới mới thoát được.
tại cái vùng đất chết kia tồn tại một thứ rất đáng sợ, liền coi như hắn sử dụng cường thịnh thực lực mới đánh được ngang tay.
có thể hắn không thực sự vô địch, nhưng muốn đánh bại hắn, từ trước đến nay chưa từng sinh ra. cho dù là cái kia tiên giới địa phương.
...
hỗn độn thiên thư rất cuờng đại, ngay cả dương trần cũng không thấu được hết thảy năng lực, vì trước đó hắn chưa có điều kiện tu luyện chỉ tu luyện hai quyển kia, mà kiếp này với thân thể hắn hiện tại lại thích hợp điều kiện để tu luyện công pháp này.
tại thiên kiếm tông lúc này trời đã khuya những người khác bắt đầu nghỉ ngơi hay tu luyện, hoặc những tên khác lén la lén lút làm gì đó cũng chỉ họ biết được.
ân, còn vài tên đang canh bắt cho được tên đạo tặc mà tên đạo tặc lúc này đang nhàn hạ đọc cái này sách sau đó đi tu luyện.
không biết người khác hận hắn nghiến răng nghiến lợi muốn giáo huấn hắn một trận.
...
thời gian trôi qua một lúc lâu dương trần thở ra một trọc khí hắn lắc đầu thở dài “
ài, không được thể chất ta quá yếu nếu tu luyện thêm cùng lắm lên kiếm đồ tứ trọng thiên đỉnh là cực hạn ”
với ngũ hành tạp thể chất này hắn tu luyện đến kiếm đồ tứ trọng thiên là thực sự đáng nể, có thể được lưu danh vào sử sách hậu bối đời sau đều biết, nhưng với một người thích gây rối như hắn thì chưa kịp làm gì, đã bị người khác một chụp cái ợ ra rắm.
hắn định sau bằng sức mình tu đến kiếm đồ đỉnh phong sau đó dùng vài công pháp chính bản thân hỗ trợ tu luyện , nhưng cơ thể này yếu đến hắn tức nổ phổi trong lòng gầm thét tên này thân thể phế vật cũng không bằng .
“ thôi, không cần trì trệ thời gian nữa , ta quyết định dùng đến nó đi “
dương trần lười biếng đứng dậy, một sát na sau trong hai con ngươi của hắn xoay tròn dần hình thành bức đồ án ẩn chứa đầy khí tức huyền diệu .
hắn một ngón tay điểm trong hư không sau đó từ từ
di chuyển theo quỹ tích lên xuống trái sang phải.
...
thời gian cứ thế trôi qua.
động tác hắn bắt đầu dừng lại , hắn thở ra ngụm trọc khí.
lúc này trước mặt dương trần là bức đồ án nhìn hoa cả mắt kéo dài khắp căn phòng.
sau đó bức đồ án bắt đầu sáng lên hầu như sáng chói cả mắt, nếu không có cánh cửa chặn lại sợ rằng ánh sáng này chiếu thẳng cả thương khung.
ánh sáng bắt đầu ảm đạm đi, sau đó bức đồ án dần dần thu hẹp hình thành chiếc nhẫn màu vàng điêu khắc long phượng.
chiếc nhẫn này tản ra khí tức khá cổ xưa, liền phát ra vài điểm sáng trên không trung.
dương trần chậm rãi đi đến bình tĩnh sắc mặt, sau đó nhẹ nhàng cầm đến nó trong tay của mình.
hắn đi tới nắm chiếc nhẫn này, chiếc nhẫn này rung mạnh loé lên tia sáng rồi tắt hẳn rơi vào trong tay dương trần.
hắn