Đinh Bộ Lĩnh một bên thương tích dọa người, Ninh Cẩn một bên chân khí tiêu hao gần như thấy đáy, giữa hai bọn nó đều có một điểm chung là không chịu bỏ cuộc.
Cuộc chiến ban đầu là tranh đấu từ sức mạnh, tốc độ cho tới mưu trí, hiện tại thứ quyết định thắng bại cuối cùng sẽ là tinh thần thép, sự chịu đựng của bọn nó.
Một trong hai người bọn nó, ai không kiên trì được tình trạng hiện tại sẽ thất bại, thậm chí có thể bị người còn lại giết chết.
Là một trong Lục Đao, mang danh Tốc Độ Đao, Ninh Cẩn sẽ không dễ dàng từ bỏ chiến thắng, với nó chiến thắng cũng như mạng sống.
Đinh Bộ Lĩnh thì khác, chiến thắng với nó không quan trọng như Ninh Cẩn, nhưng nó phải chiến thắng vì giấc mơ trở thành Thiên Hạ Đệ Nhất Đại Tướng Quân còn chưa thực hiện của nó cũng như lời hứa sẽ trợ giúp Trịnh Đông Lân thống nhất An Nam, trên vai nó mang gánh nặng mà không ai ngờ tới, vì vậy nó không thể bị đánh bại.
Mồ hôi trộn lẫn máu rơi trên trán Đinh Bộ Lĩnh chảy dài xuống cằm, nó thở hổn hển, từ khắp nơi trên người truyền tới tận cùng đau nhức.
Ninh Cẩn bên kia cũng không sai biệt lắm, khuôn mặt tái nhợt, chân khí co lại đáng kể, để ý từng cử động của Đinh Bộ Lĩnh.
Hiện tại, cả hai cùng là sức lực cùng kiệt, chỉ cần một sai lầm nhỏ sẽ nhanh chóng dẫn đến thắng bại của cuộc chiến, bắt buộc bọn nó phải tập trung tinh thần cực độ.
Khi tinh thần tập trung tới mức căng cứng, Đinh Bộ Lĩnh trán nổi gân xanh, nó thấy đầu muốn căng nứt, từ trong đầu truyền tới cảm giác đau đớn cắn xé.
Ninh Cẩn thở hồng hộc, cắn vào môi dưới, một luồng máu đỏ xen giữa kẽ răng, khiến cho nó tỉnh táo đôi phần.
Ở trong trạng thái tập trung tinh thần tuyệt đối, Đinh Bộ Lĩnh được chứng kiến một cảm giác khác lạ mà nó chưa từng bao giờ được trải nghiệm, âm thanh các loại vũ khí va chạm vào nhau, sự hô thét của binh sĩ hai bên, tiếng tim đập của mọi người, tất cả điều đó quy tụ trở thành tiếng nói của chiến trường.
Một loại tiếng nói mà tất cả mọi người đều có thể nghe thấy, nhưng không cảm nhận được, hiện tại nó trở nên rõ mồn một trong tâm trí của Đinh Bộ Lĩnh.
Bên trong người nó, sáu mươi khỏa tinh hạt trong các huyệt vị của nó sau khi vừa đột phá Ngũ Đẳng Chi, hiện tại lại muốn rục rịch khai phá, khỏa tinh hạt thứ sáu mươi mốt tỏa ra ánh sáng yếu ớt.
Sáu mươi mốt, sáu mươi hai, sáu mươi ba, sáu mươi bốn, sáu mươi lăm, liên tục năm huyệt vị được đả thông, khí tức trên thân Đinh Bộ Lĩnh lớn mạnh thêm một bậc, chính thức bước vào Ngũ Đẳng Chi Trung Kỳ.
“Hả ?” Ninh Cẩn cảm nhận được khí tức trên thân Đinh Bộ Lĩnh có chút bất ổn, bỗng nhiên sau đó liên tục đề thăng không ngừng cho tới khi tiến vào Ngũ Đẳng Chi Trung Kỳ, nó mở to mắt, trong chiến đấu có thể đột phá, rốt cuộc đối phương là cái gì đây.
Chỉ việc nghe được tiếng nói của chiến trường đã khiến Đinh Bộ Lĩnh liên tục đả thông năm huyệt vị tiến vào Ngũ Đẳng Trung Kỳ, chính bản thân nó còn không tin được, hơi nắm ngón tay.
Khi tiến vào Trung Kỳ, trong người nó Thái Huyền Công lực lượng càng được cường hóa thêm một bậc, Thái Huyền Khí là một trong những loại khí cổ xưa có từ thuở thiên địa còn sơ khai, công dụng tự nhiên là kỳ diệu bậc nhất, nói nó là thiên hạ đệ nhất kỳ công cũng không uổng, vết thương trên người Đinh Bộ Lĩnh thoáng được Thái Huyền Công trị liệu.
Đinh Bộ Lĩnh đại hỉ, trường đao được Thái Huyền Chân Khí bao phủ càng thêm mạnh mẽ hơn trước, đao thế truyền tới một cỗ trọng lực cực nặng đè xuống.
Ninh Cẩn cắn răng, xem ra nó không thể nào không đột phá là không được, nghĩ tới việc bị ép đột phá, nó căm hận nhìn Đinh Bộ Lĩnh.
Nó ban đầu muốn ra chiến trường lịch lãm nhằm tinh luyện tu vị, đợi khi chân khí tràn đầy, sẽ tự khắc nước chảy thành sông mà đột phá, lúc đó cảnh giới sẽ càng hoàn mỹ, không nghĩ tới kế hoạch phá sản chỉ vì Đinh Bộ Lĩnh.
Trên thân Ninh Cẩn khí tức liên tục tăng lên, thoáng chốc đạt tới Thất Đẳng Chi Sơ Kỳ.
Chân khí bởi vậy mà phục hồi hơn non nửa, có chân khí bổ sung, Ninh Cẩn tiếp tục tung ra Tốc Độ Đao.
Tốc Độ Đao khi Ninh Cẩn trở thành Thất Đẳng cao thủ thì càng nhanh hơn, càng thêm sắc bén nhắm vào Đinh Bộ Lĩnh.
“Ta có thể theo kịp tốc độ tấn công của ngươi rồi, Ninh Cẩn” Đinh Bộ Lĩnh con mắt bỗng trừng to nói, từ không thể nhìn thấy quỹ tích của Ninh Cẩn, nó đã sơ bộ thấy được hướng đi của trường đao.
“Chính là nó” Đinh Bộ Lĩnh quát to, trường đao mãnh liệt chém vào Tốc Độ Đao.
“Ầm” Đinh Bộ Lĩnh lui ngược ba bước, Ninh Cẩn lui hai bước.
“Hừ” Ninh Cẩn hừ lạnh, mặc dù Đinh Bộ Lĩnh đã thấy được hướng đi trường đao của nó, nhưng vẫn phải lãnh ba đao khác.
“Ninh Cẩn vẫn là quá nhanh” Đinh Bộ Lĩnh nghiêm trọng xem xét vết thương mới trên người.
“Ta là Ninh Cẩn, một trong Lục Đao, mang tên Tốc Độ Đao, sẽ không bị ngươi đánh bại” Ninh Cẩn vung trường đao trực chỉ nó quát to.
Ninh Cẩn dứt lời, trường đao phô thiên cái địa ngập trời ập tới Đinh Bộ Lĩnh, cả người nó bị đao ảnh ngập trời cắn nuốt.
“Xem ra cuộc chiến tới đây là kết thúc” Thiên Nhân Tướng Đại Lê nói, với ông ta, là một trong Lục Đao Bắc Phương, có thể hôm nay Ninh Cẩn gặp khó khăn không ngờ tới, nhưng nó sẽ không vì thế mà thất bại.
Người có tên, cây có bóng, Lục Đao uy danh vẫn còn đó.
Đinh Bộ Lĩnh toàn thân sáu mươi lăm chỗ huyệt vị điên cuồng vận chuyển,