Đám người bị quất bay như là một đám giấy trắng không trọng lượng, bọn nó mắt trắng dã, trong lòng không khỏi có xúc động muốn chửi thề, tên tiểu tử này lực công kích không phải rất lớn nhưng kiếm của nó nặng tựa như quả núi nhỏ, bị một quả núi tông vào làm sao không bị quất bay.
Trình Tú lực công kích, lực đạo không phải rất mạnh, suy cho cùng nó chỉ có cảnh giới Ngũ Đẳng Hậu Kỳ, bất quá Thái Huyền Chân Khí phẩm chất siêu việt, mang theo một cỗ đại thế bàng bạc, cộng thêm Bát Trọng Huyền Kiếm gia trì, kiếm gỗ của Trình Tú đạt tới độ nặng kinh khủng.
Lực đạo không mạnh, nhưng độ nặng một kiếm đánh tới, đó cũng là một kích tương đương khủng bố.
Trình Tú lúc này không khác gì một quả núi biết di động, chỉ cần bị quả núi đó đánh trúng, sức nặng kinh thiên đè tới, tan xương nát thịt như chơi.
Nhưng vì sức nặng quá trầm trọng kéo theo tốc độ bị giảm xuống, người có nhãn quang như Triết Tinh vừa nhìn liền biết ngay, đám thiếu niên bị quất bay rơi xuống đất, khuôn mặt hơi tái nhợt, tức giận nhìn Trình Tú.
“Chớ trực tiếp đối đầu với hắn, kiếm của hắn rất nặng, một kích đánh trúng chỉ sợ sẽ tan xương nát thịt không chơi, bất quá tốc độ của hắn không đủ, bỏ qua hắn, mục tiêu của chúng ta là Hầu Tiểu Muội và tên tiểu tử nắm trường cung phía sau, so với tên này, tên tiểu tử dùng cung càng thêm nguy hiểm” Triết Tinh một lời nói ra, Trình Tú nhíu mày, tên này đầu óc rất linh mẫn, chỉ cần nhìn một lần liền nhận ra được thế cục.
Trong mắt Triết Tinh, Trình Tú trở thành một bức tường thành, nếu không có ý định trực tiếp va chạm với nó sẽ không mang thương, ngược lại Lương mới là mối nguy hại đáng lo, tên đó chính là sát thủ đòi mạng, một mũi tên không cẩn thận sẽ trọng thương bọn nó.
Tiếp tục giữ ý định phân thắng thua với Trình Tú chính là ngu ngốc, sức phòng thủ vô kiên bất tồi đó sẽ khiến bọn nó không đạt được bất cứ một lợi lộc nào, càng dây dưa lâu càng đẩy bọn nó vào thế bất lợi, để cho một tên cung thủ tùy ý công kích, đó là bực nào nguy hiểm, trước tiên phải bắt được cung thủ, lúc đó thế cục mới trở lại trong lòng bàn tay.
Trình Tú quả thật huy kiếm tốc độ không đuổi kịp bọn nó, đám thiếu niên khuôn mặt giễu cợt bỏ qua Trình Tú, nó tức giận huy kiếm cản trở bước tiến của đám thiếu niên.
“Đúng như Triết Tinh huynh nói, hắn không có đủ tốc độ” Đám thiếu niên thở phào, để bọn nó đối đầu với kiếm của Trình Tú, bọn nó không dám, một kiếm đó còn chấn bọn nó đầu óc ong ong đây.
“Đáng giận” Trình Tú thở phì phèo, kiếm của nó không đủ nhanh, chợt Trình Tú nghĩ ra một cách vận dụng mới, Bát Trọng Huyền Kiếm kiếm thức biến mất, không có Bát Trọng Huyền Kiếm gia trì, kiếm gỗ bỗng nhanh hơn không chỉ một chút.
Kiếm gỗ đuổi tới một tên thiếu niên, thiếu niên đó hoảng sợ, lúc này bên trên kiếm gỗ, hoa văn của Bát Huyền Trọng Kiếm nổi lên, một cỗ đại thế đè nặng bổ lên người thiếu niên.
Trình Tú đắc ý, gia trì Bát Trọng Huyền Kiếm, sức nặng đè lên ta không đuổi kịp các ngươi, bất quá nếu gần tới các ngươi, ta lại hồi phục Bát Trọng Huyền Kiếm, còn sợ cái gì không đuổi kịp a.
“Tên tiểu tử này” Triết Tinh khó chịu, tưởng là đã giải quyết được vấn đề của Trình Tú, không ngờ sự việc lại khó hơn nó tưởng.
Thiếu niên trúng kiếm gỗ, cả người không có một tí phản kháng bị quất bay, mồm phun máu tươi xoay vòng vòng, tình cảnh thê thảm không ai dám nhìn trực tiếp, một kích đó không biết gãy đi bao nhiêu khối xương cốt.
“Thật mạnh, đó là thực lực thật sự của hắn sao ?” Hầu Tiểu Muội chớp chớp mắt thốt lên.
Đám thiếu niên còn lại vẻ mặt kinh dị nhìn Trình Tú, bọn nó xuất hiện e ngại, không dám hành động thoải mái như trước.
“Để hắn ta lo, các ngươi giải quyết tên tiểu tử cầm cung” Triết Tinh lên tiếng, nó không như đám thiếu niên dễ bị Trình Tú vờn quanh, dựa vào sự am hiểu kiếm kỹ, nó dùng lực lượng vừa đủ nhưng tinh chuẩn phá giải Bát Trọng Huyền Kiếm kiếm thức.
“Tên này mỗi một kiếm đều tinh diệu phá giải Bát Trọng Huyền Kiếm của ta” Trình Tú kiếm gỗ chém tới Triết Tinh, Triết Tinh một lần nữa hóa mục nát thành thần kỳ, không những phòng thủ ngược lại còn biến phòng thủ thành công kích, phản công Trình Tú.
Mũi kiếm sắc bén lướt qua kiếm gỗ, lăng lệ thiết huyết đâm tới cánh tay, Trình Tú nhất thời biến sắc lùi về sau, Triết Tinh hừ lạnh, đạp bước đuổi theo, kiếm không có chút nào chậm trễ, so với Trình Tú lùi lại, kiếm tới càng nhanh hơn.
“Không xong” Hầu Tiểu Muội biến sắc kêu lên, dựa theo tình hình này, Trình Tú sẽ bị Triết Tinh đánh trọng thương.
Hầu Tiểu Muội trầm trọng nghĩ, quả như ta nghĩ, mặc dù hắn vượt qua cảnh giới đánh bại những tên thiếu niên kia, nhưng so với cao thủ chân chính như Triết Tinh, hắn còn chưa đủ hỏa hầu.
Hầu Tiểu Muội có chút bối rối, hắn bị như vậy cũng là tại ta, ta chân khí trữ lượng không còn nhiều, chỉ sợ không cứu được Trình Tú còn tự đẩy mình vào nguy hiểm.
Chợt nàng vô ý nhìn sang Lương, thấy Lương vẻ mặt bình tĩnh, không có một tí nào dao động, Lương đưa tay về phía sau, kéo ra một mũi tên, buông tay, tên hóa thành một tia tinh ti màu bạc rít tai vang lên.
Chiu !
Mũi tên bạc xuyên qua kẽ hở các tên thiếu niên, xuyên qua Trình Tú, thần hồ kỳ kỹ bắn tới Triết Tinh, Triết Tinh cả kinh, nhất thời từ bỏ truy kích Trình Tú, nó giương lên trường kiếm đỡ ngang người.