Năm năm trước, Sơn Tộc Vương Cung, Thánh Linh Trì, lãnh thổ Tây Sơn.
Nước màu trắng tinh khiết chảy róc rách từ trên thượng nguồn đổ xuống, mỗi một giọt nước mang vẻ thần thánh, tinh khiết.
Nơi này là Thánh Linh Trì, chỉ có Vương Tộc bên trong Sơn Tộc mới được phép đi vào bên trong, đối với Sơn Tộc, Thánh Linh Trì mang ý nghĩa trọng đại, mỗi một đời Vương Tộc thiếu niên tới năm mười tuổi đều phải trải qua Thánh Linh Trì tẩy lễ mới được tính là người trưởng thành.
So với trẻ em ở Trung Nguyên, thì Cao Nguyên, nơi Sơn Tộc sinh sống, trẻ em tới năm mười tuổi đã được tính là tới tuổi trưởng thành, cơ thể tộc nhân Sơn Tộc so với người Trung Nguyên phát triển nhanh gấp vài lần, dáng người hùng tráng khỏe mạnh.
Nhưng lúc này, bên trong Thánh Linh Trì, mỗi đứa trẻ Sơn Tộc, dáng người săn chắc khỏe mạnh, bọn nó đều chỉ có mười tuổi nhưng vóc dáng lại cao to ngang người Trung Nguyên trưởng thành có độ tuổi mười tám.
Bọn nó khí tức thập phần cao quý, tất cả đều là con cháu của Thân Vương, Quận Vương, thân phận bất phàm, nhưng lúc này lại lộ ra một tia không ăn ý nhỏ, đó là có một đứa trẻ vóc dáng nhỏ con, nhìn dáng người nó cũng không khác mấy so với trẻ em Trung Nguyên cùng độ tuổi.
Đám người trụ trì buổi tẩy lễ không khỏi xì xào bàn tàn về đứa trẻ đó, tất cả là vì thân phận của nó.
Nhi tử duy nhất của Sơn Vương, Thái Tử Lý Tín, người sẽ là Sơn Vương đời tiếp theo, tương lai của nó từ lúc sinh ra đã chú định hiển hách, sáng chói huy hoàng vô cùng, nhưng không ai nghĩ tới, thiên phú của Lý Tín lại thật rất tầm thường.
Thậm chí nếu nói khó nghe hơn, Lý Tín là một tên phế vật không hơn không kém, nó có phụ thân là Sơn Vương, bản thân lại là Thái Tử, lẽ ra thiên phú nên thuộc đỉnh của kim tự tháp, nhưng sự thật lại vô cùng chướng mắt.
Thân thể Lý Tín không phát dục mạnh mẽ như con cháu Vương Tộc, đó là cái đích để mọi người chỉ trích nó, người không có tài, làm sao khiến người khác thành tâm khuất phục.
Lý Tín không tính là phế vật, bất quá so với con em Vương Tộc, tài nguyên phong phú bồi dưỡng, thì nó chính là phế vật.
Ngày hôm nay, Lý Tín đạt mười tuổi, hôm nay sẽ là thời khắc trọng đại thứ nhất trong đời nó, lễ trưởng thành.
Nhưng ngày hôm nay sẽ không dễ trôi qua, sẽ có vô số người rắp tâm nhắm vào nó, nhắm vào vị trí Thái Tử của nó, không để nó đứng vững vàng.
Mọi ánh mắt lấp lánh đổ dồn vào thân ảnh gầy yếu của Lý Tín, tấm vai nhỏ bé của Lý Tín kiên cường thẳng tắp, không bị uy thế đè ép mà khiếp sợ.
“Tín Nhi, ta tin tưởng con có thể làm được” Một vị cung trang mỹ phụ thì thầm, người này khí thế bất phàm, chính là mẫu thân của Lý Tín, Hoàng Hậu đương thời.
“Tín nó là nhi tử ta, ta tin tưởng ở nó” Người đàn ông trung niên vị trí kề bên Hoàng Hậu nói, người này thân phận không sai, là Sơn Vương đương thời, người có uy nghiêm lớn nhất ở Sơn Tộc, chỉ cần Sơn Vương còn tại vị, sẽ không ai dám nhắm vào Vương Vị.
“Đại Vương, tất cả con em đã tụ tập, mọi người đều chờ lệnh của Đại Vương, kính xin Đại Vương ban lệnh” Một tên Võ Tướng bước tới, cúi thấp đầu cung kính nói.
“Tốt, buổi lễ trưởng thành bắt đầu” Sơn Vương giọng nói không lớn, bất quá lại hạo hạo đãng đãng to lớn truyền vào tai từng người, bọn nó sợ hãi, đây chính là Sơn Vương của bọn nó, người mạnh nhất Sơn Tộc.
Uy nghiêm của Sơn Vương, không thể khinh nhờn.
“Đường ca, chúc ngươi may mắn, chỉ mong rằng hôm nay ta sẽ không làm đường ca xấu hổ” Một đứa trẻ bước tới bên cạnh Lý Tín lên giọng nói, nó là nhi tử của Cát Thân Vương, thân đại ca của Sơn Vương đương thời, thân phận nó trong lứa tuổi trẻ Sơn Tộc chỉ thua duy nhất Lý Tín và muội muội nó, Lý Hằng.
“Lý Chính, ngươi còn giở giọng bất kính với đại ca ta, đừng trách ta cho người đánh gãy hai chân chó ngươi” Muội muội Lý Tín, Lý Hằng ngồi trên vị trí xem lễ, tức giận nói.
Ai trong buổi lễ cũng nhận ra giọng điệu vô lễ của Lý Chính, nhưng không một ai phản ứng lại, đều mắt nhắm mắt mở cho qua.
Hiện tại thế cục bên trong Sơn Tộc phức tạp, Cát Thân Vương bất ngờ trổi dậy mạnh mẽ, bên dưới trướng vô số cao thủ được chiêu mộ, nghe bảo người này khí độ bao dung, dưới trướng còn có cả Trung Nguyên võ giả.
Nên biết người Trung Nguyên không có thiện cảm với Sơn Tộc, Sơn Tộc đồng dạng, nhưng hành động khác thường của Cát Thân Vương cho thấy người này khí độ bất phàm, dã tâm to lớn.
Nghe đồn Cát Thân Vương cảnh giới không thua kém Sơn Vương bao nhiêu, nếu hiện tại hai bên xảy ra tranh chấp, còn chưa biết người nào mới là người thắng lợi, bên trong triều đình nội bộ lục đục, một số thế lực đi tìm nơi nương tựa vào Cát Thân Vương không phải hiếm có, bọn họ không biết dưới trướng Cát Thân Vương có bao nhiêu mạnh, chỉ biết rằng ông ta đã có thể đảo tay làm mưa làm gió.
Thân phận địa vị siêu nhiên không thua kém so với Sơn Vương đương thời, cho nên Lý Chính mới tùy ý thoải mái khiêu khích Lý Tín, không một ai dám nghiêm phạt.
“Chỉ là lời của trẻ con mà thôi, đệ chắc sẽ hiểu cho Lý Chính, phải không Lý Báo ?” Cát Thân Vương bình tĩnh húp một ngụm trà, mỉm cười nói.
Khí thế trong tràng đông cứng tới cực điểm nhất thời giãn ra, chỉ vì lời nói của ông ta uy vọng đủ ảnh hưởng toàn diện thế cục.
“Đại ca nói