Ở Trích Tinh Các lầu một sẽ dành cho khách bình thường sử dụng, lầu hai cho khách quý còn lầu ba chính là nơi ở của Ôn Nguyên cùng mấy vị danh kỹ tài mạo song toàn khác.
Trích Tinh Các ở phía sau còn có một tòa nhà chuyên dùng cho ngừơi ở lại Trích Tinh Các.
Chu Cẩm Hà theo đi thị nữ lên lầu ba, thị nữ đẩy ra một cánh cửa đối với Chu Cẩm Hà làm một cái hiệu mời: "Ôn Nguyên cô nương ở bên trong, công tử mời."
Chu Cẩm Hà mỉm cời hướng về nàng gật gù liền đi vào.
Lọt vào mắt chính là bức bình phong vẽ racảnh tuyết ở Côn Luân.
Chu Cẩm Hà đứng trước tấm bình phong một lúc, âm thầm thán phục tác giả họa thật cao siêu.
Vòng qua bình phong liền thấy một nữ tử đang ngồi ngay ngắn trên giường nhỏ, ôn văn nhẹ nhàng.
Thấy nàng đến, nàng lập tức đứng dậy, trên mặt tuy chỉ mang theo ý cười nhợt nhạt lại làm cho người không nhịn được muốn thân cận.
Ôn Nguyên vội hành lễ một cái, có thể thấy Chu Cẩm Hà không tự chủ sửng sốt một lúc rồi nhẹ nhàng nói: "Ra mắt công tử."
Chu Cẩm Hà đúng là không nghĩ tới nàng sẽ như vậy vội vàng tiến lên nâng nàng dậy, nói: "Ôn Nguyên cô nương hà tất thi lễ lớn như vậy? Mau mau đứng lên."
Ôn Nguyên theo lực Chu Cẩm Hà đứng dậy mời nàng ghế trên.
Chu Cẩm Hà theo lời ngồi, lại nghe nàng phân phó thị nữ phía sau : "Thần nhi, đem trà A Tiêu mang tới đưa ta."
"Không biết công tử xưng hô như thế nào?"
"Tại hạ Tiêu Trường An." Chu Cẩm Hà không nghĩ tới sẽ nói tên mình nên dùng tên giả không chút nghĩ ngợi liền dùng danh tự này.
"Trường An.
.
.
Tên rất hay." Ôn Nguyên trên mặt ý cười càng ôn nhu đưa tay tiếp nhận hộp trà từ Thần nhi đưa tới , lại bắt đầu pha trà.
Chu Cẩm Hà thấy giai nhân trước mặt mười ngón tay trắng nõn quá trình pha trà như nước chảy mây trôi làm liền một mạch thực sự vui tai vui mắt.
Nhớ tới ban nãy Chu Cẩm Hà không khỏi xấu hổ, nói xin lỗi: "ban nãy ở phía dưới.
.
.
Lỗ mãng, mong rằng Ôn Nguyên cô nương không lấy làm phiền lòng."
"Tiêu công tử khiêm tốn, ít có người có thể ở đội tuổi công tử thổi tốt đến như vậy." Ôn Nguyên đem trà đã pha hai tay đưa cho Chu Cẩm Hà, nói: "Công tử nếm thử xem?"
Chu Cẩm Hà tiếp nhận trà trước tiên ngửi một hơi lại hớp một ngụm, mùi vị tinh tế sáng mắt lên, thán phục: "Ôn Nguyên cô nương không chỉ có cầm kỹ tuyệt diệu, liền cả trà cũng có thể pha giỏi như vậy!" Nàng nghĩ trà này là phụ hoàng ban thưởng cho Tiêu Vô Định, nàng cũng có nhưng lại pha không ra như vậy mùi vị như vậy.
Ôn Nguyên nghe vậy, mỉm cười nói: "Công tử yêu thích là tốt rồi."
Chu Cẩm Hà vốn là tài nữ cùng Ôn Nguyên gặp gỡ, hai người rất nhanh liền tìm được đề tài, tán gẫu đến quên thời gian.
Mãi đến khi thị nữ đến báo nói: "Cô nương, Tiêu Tướng quân đang cờ ngoài cửa."
"Nha, đã muộn như vậy?" Ôn Nguyên liếc nhìn đồng hồ nước mới kinh ngạc phát hiện.
Lúc này Chu Cẩm Hà cũng mới phản ứng được vậy mà đã tới giờ Tý (23h-1h).
Tiêu Vô Định rất mau đi vào, hướng về Chu Cẩm Hà thi lễ, nói: "Đêm đã khuya không bằng ta đưa hai vị hồi phủ?"
Chu Cẩm Hà không rõ: "Sao? Ôn Nguyên cô nương không ở nơi này?"
"Nhắc tới cũng đúng dịp, ta trước đây không lâu mới biết sư tỷ mua tòa nhà ngay phía sau phủ đệ của công tử ." Tiêu Vô Định hướng về các nàng dùng tay làm dấu mời, nói: "Ngày sau còn dài, sau này có nhiều thời gian hôm nay liền hồi phủ trước chứ?"
Chu Cẩm Hà thấy Ôn Nguyên vẫn chưa phản ứng gì đối với Tiêu Vô Định khi quen biết nàng thêm vào trước đó đối với nàng đa lễ như vậy , liền biết Ôn Nguyên có lẽ đã biết được thân phận nàng.
Chỉ là nếu là chủ nhân của Thừa Phong Lâu , biết những việc này cũng không có gì quái lạ.
Sắc trời thực sự không còn sớm nàng cũng theo Phi nhi đi ra cũng không cự tuyệt đề nghị của Tiêu Vô Định ,tất cả mấy người liền cùng đi xuống lầu.
Đêm khuya đường vắng lúc này có chút lạnh ra khỏi cửa liền có gió thổi đến mang theo chút hàn ý.
thị nữ Ôn Nguyên khi ra cửa liền cầm hai cái áo choàng, Tiêu Vô Định cầm áo choàng của mình cho Chu Cẩm Hà nói: "Nếu Công tử không dùng áo này đi."
Chu Cẩm Hà cũng không khách khí với hắn để Phi nhi tiếp nhận áo choàng, nói: "Đa tạ Tướng quân." đêm này vẫn còn có chút lạnh.
"Công tử khách khí." Tiêu Vô Định hơi câu khóe miệng, xoay người xem Ôn Nguyên, rất là tự nhiên thay nàng buộc dây áo choàng, Ôn Nguyên ôn nhu nở nụ cười, nói: "đừng cưỡi ngựa đi?"
"Được, nghe lời ngươi." Tiêu Vô Định rất là thuận theo, mang theo ý cười gật gật đầu.
Chu Cẩm Hà hiếm thấy Tiêu Vô Định nhu hòa đến như vậy ,một bộ tình chàng ý thϊếp trước mắt này hình ảnh rõ ràng rất là đẹp mắt, cũng không biết làm sao nàng thì có chút không muốn nhìn.
Chu Cẩm Hà chuyển tầm mắt, nhìn mặt trăng trên trời.
"Công tử cùng chúng ta ngồi xe ngựa đi? Ôn Nguyên còn muốn cùng công tử tiếp tục đề tài vừa rồi."
Chu Cẩm Hà quay đầu lại liền thấy Ôn Nguyên một mặt chờ mong nhìn mình, không tự chủ liền gật gật đầu người ôn nhu như vậy lại có ai có thể nhẫn tâm từ chối đây?
Tiêu Vô Định trước tiên lên xe ngựa, đưa tay giúp đỡ Chu Cẩm Hà lên lại giúp đỡ Ôn Nguyên lên xe ngựa.
Chu Cẩm Hà một cách tự nhiên ngồi ở giữa Ôn Nguyên cùng Tiêu Vô Định chia nhau ngồi hai bên, Phi nhi liền cùng thị nữ còn lại cưỡi ngựa ở phía sau.
Chu Cẩm Hà không chút biến sắc đánh giá một vòng, xe ngựa này bề ngoài nhìn giản dị tự nhiên nhưng bên trong đúng là có giá trị không nhỏ ,thoải mái không chút nào thua xa giá của nàng.
Chu Cẩm Hà cùng Ôn Nguyên tiếp tục trò chuyện, Tiêu Vô Định thì lại chỉ ngồi ở một bên nghe không nói một câu.
Trích Tinh Các cách Công chúa phủ không tính quá xa, lúc này trên đường phố cũng không có bóng người nào xe ngựa chạy đi, cũng không lâu lắm liền đến trước cửa phủ Công chúa .
"Công tử, đã đến phủ." Phi nhi xuống ngựa gõ gõ thành xe Chu Cẩm Hà mới dừng đề tài đang cao hứng, cười thở dài nói: "Cùng mỹ nhân ở chung thời gian nguyên lai càng trải qua nhanh như vậy."
Ôn Nguyên mỉm cười nở nụ cười, nói: "Công tử mới là vô song hôm nay được gặp là phúc khí của Ôn Nguyên."
Tiêu Vô Định trước một bước nhảy xuống xe ngựa đưa tay chuẩn bị đỡ Chu Cẩm Hà, Chu Cẩm Hà quay đầu đối với Ôn Nguyên cười nói: "Bên ngoài có chút lạnh, Ôn Nguyên cô nương không cần xuống xe, ngày khác có cơ hội ta lại đi bái phỏng." Nói xong liền vịn tay Tiêu Vô Định nhảy xuống xe ngựa ngăn cản Ôn Nguyên muốn xuống tiễn nàng.
Mặc dù đối với thân phận của nhau đều rõ ràng trong lòng, Chu Cẩm Hà không muốn để cho thân phận của nàng sẽ mang buổi tối tốt đẹp này tới một tia tiếc nuối.
"Đêm nay làm phiền Tướng quân, sớm chút đi về nghỉ ngơi đi." Chu Cẩm Hà trên mặt mang theo ý cười hướng về Tiêu Vô Định nói .
"Công tử khách khí, cung tiễn công tử." Tiêu Vô Định mỉm cười thi lễ nhìn theo Chu Cẩm Hà tiến vào Công chúa phủ, ánh mắt phức tạp.
Một lúc lâu không thấy Tiêu Vô Định lê Ôn Nguyên vén rèm lên nhìn, liền thấy Tiêu Vô Định vẫn cứ đứng ở đó nhìn Công chúa phủ.
Nàng thở dài, nói: "Bên ngoài lạnh lên đây đi."
"Ừm." Tiêu Vô Định trên mặt từ lâu không có biểu tình dừng một lúc liền xoay người lên xe ngựa.
Xe ngựa xoay chuyển phương hướng cách Công chúa phủ dần dần xa.
Đây là bước thứ nhất, nàng đã bước đi rồi.
Sau này, còn có thể có bước thứ hai, bước thứ ba, rất nhiều