Vương Hấp Nhạc đem chuyện của nhà mình nói lại một lần cùng Phi nhi , Phi nhi liền lập tức cho người đi hỏi thăm.
Chuyện này còn phải thăm dò tạm thời không đem Công chúa phủ bại lộ mới tốt.
Chỉ là Tiêu Vô Định về liền mang theo Vương Hấp Nhạc trở về Tướng quân phủ.
Trở về phủ đến phòng khách nàng đem roi ngựa tiện tay ném một cái, uống ngụm trà xong nhàn nhạt hỏi: "Muốn làm Tướng quân?"
"Vâng!" Vương Hấp Nhạc quỳ trước mặt hắn ánh mắt kiên định.
Tiêu Vô Định cẩn thận tỉ mỉ nhìn hắn một hồi lâu mới lại nhấp ngụm trà lạnh nhạt nói: "Đứng lên đi, theo quản gia sắp xếp ngày mai giờ Mão (5-7h sáng) ở trong sân tập trung bình tấn."
"Vâng, Tướng quân!" Vương Hấp Nhạc hướng về phía nàng cúi đầu mới đứng dậy.
Sách..,bộ dáng nghiêm túc đến như vậy.
Chu Cẩm Hà nói hắn cùng với nàng giống nhau, nàng trước giờ nào có nghiêm mặt như vậy chứ?
"Đừng lo lắng, tiểu hài tử mà nhăn nhó vậy làm gì?" Tiêu Vô Định liếc hắn một cái, nói: "Theo ta, thì sẽ phải chịu khổ cho ngươi thêm cơ hội suy nghĩ ta có thể đưa ngươi đi Công chúa phủ."
"Hấp Nhạc muốn đi cùng Tướng quân! Không sợ chịu khổ!" Vương Hấp Nhạc không chút do dự rất quật cường nói.
A.
.
.
Được rồi dáng dấp như vậy đúng là có chút giống nàng..
Tiêu Vô Định không tỏ rõ ý kiến xoay người trở về phòng.
Sau khi Tiêu Vô Định đi về Chu Cẩm Hà liền cùng Phi nhi tiếp tục đi dạo Công chúa phủ hướng về biệt viện nơi ở của Chu Cẩm Hà đi tới.
"Phi nhi, trong kinh gần nhất có động tĩnh gì không?"
" Cũng Không biết sao có lời đồn nói Kim Lăng Trích Tinh Các muốn tới kinh thành mà hoa khôi Ôn Nguyên cũng sẽ đến." Phi nhi đi theo Chu Cẩm Hà phía sau như thực chất bẩm báo.
"A? Kim Lăng to lớn nhất thanh lâu sao?" Chu Cẩm Hà thổi phù một tiếng nở nụ cười, nói: "Thanh lâu còn muốn mở chi nhánh?"
"Còn nghe đồn nói.
.
.
Trích Tinh Các sau lưng là Thừa Phong Lâu."
"Sao?" Chu Cẩm Hà mày liễu hơi nhíu, dừng lại bước chân: "kinh thành có vẻ sắp náo nhiệt rồi, không biết Trích Tinh Các cùng Lãm Nguyệt Lâu cái nào kỹ cao hơn một bậc."
Thừa Phong Lâu là cơ cấu tin tức của giang hồ to lớn nhất a.
Xem ra vị "trọng thần Trong triều " có thể một phen đau đầu.
Chu Cẩm Hà nhếch miệng lên cười rồi tiến vào viện.
Nơi này so với Công chúa phủ trang nhã tinh xảo thì cơ bản phong cách không quá tương tự.
trong nhà này có cọc gỗ, giá binh khí , khu đất trống nghiễm nhiên là sân luyện võ, duy nhất một điểm tương đồng là cây Mộc Lan cao to kia.
Buổi chiều, có người truyền tin đến Tướng quân phủ.
Tiêu Vô Định tiếp nhận từ trong tay quản gia trở lại trước bàn mở ra xem mặt trên là nét chữ quen thuộc
Chỉ chốc lát sau Tiêu Vô Định liền xem xong tin.
Trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa hiếm thấy ,đem tin gấp kỹ cất vào trong hộp.
"Tất cả mạnh khỏe, nửa tháng sau vào kinh, mong gặp lại."
Tiêu Vô Định nhìn ngoài cửa sổ ánh trăng vừa vặn.
Tại Côn Luân nàng luôn có thể nhìn thấy sư tỷ ở trong sân ngắm trăng.
trước đêm nàng rời Côn Luân cũng là một đêm trăng tròn.
Từ trước đến giờ sư phụ luôn nghiêm túc thận trọng hiếm thấy cầm bầu rượu lại mang cho nàng cùng sư tỷ cùng uống, mấy năm qua nếu không phải sư phụ cùng sư tỷ cũng không biết như thế nào lại đây.
Một lần từ biệt chính là hai năm, rốt cục sư tỷ cũng tới.
Từ hoàng cung đến bãi săn hoàng gia, Hoàng Đế làm nghi thức hơn nửa ngày.
Sáng sớm ngày hôm đó, Tiêu Vô Định dựa theo quy định chờ Công chúa ở bên xa giá.
Lần này xuân săn không chỉ các Vương Công đại thần đi theo mà còn có các công tử tiểu thư của các vị trọng thần.
Tiêu Vô Định lúc này mới lĩnh ngộ được Ung Ninh Công chúa được hoan nghênh đến mức nào.
Các công tử đến nơi này đều không ngoại lệ, đều đến bên xa giá Công chúa chờ.
Chỉ chốc lát sau bên này liền tụ tập đầy người.
Tiêu Vô Định không thể làm gì khác hơn là dắt ngựa sang một bên khác nàng luôn cảm thấy những công tử này nhìn mình với ánh mắt là lạ.
Phi nhi hai ngày trước cũng trở về cung có nàng bồi tiếp Chu Cẩm Hà nên Mặc nhi liền sớm ra đây chuẩn bị.
Thấy Tiêu Vô Định liền hướng về phía nàng hành lễ nói: "Tiêu Tướng quân."
Tiêu Vô Định khẽ gật đầu nói: "Mặc nhi cô nương."
Hai người còn chưa kịp nói chuyện một đám công tử liền lại đây.
Mặc nhi lặng lẽ thở dài hướng về Tiêu Vô Định mắt chớp mắt nhìn với một bộ bất đắc dĩ khi xoay người lại như biến thành người khác hướng về đám công tử cười hành lễ nói: "Lục đại nhân, Tề đại nhân, Hạ công tử, Từ công tử, Tống công tử."
Mấy vị công tử mỉm cười ra hiệu Mặc nhi không cần đa lễ đồng thời chào hỏi nói: "Mặc nhi cô nương."
Cũng nhờ có Mặc nhi chao hỏi Tiêu Vô Định thế mới biết năm người trước mắt này là ai.
Lục đại nhân Lục Bỉnh Văn là con trai Thừa tướng Lục Tuấn Đức, tuổi mới hai mươi bây giờ là Binh bộ Lang Trung thuộc tứ phẩm.
Tề đại nhân Tề Hạo Thiên là con trai Hộ bộ Thượng Thư Tề Minh , hai mươi tuổi chức Hình bộ Lang Trung thuộc tứ phẩm.
Còn lại Hạ công tử, Từ công tử ,Tống công tử có kẽ là con trai của Lễ bộ, Công bộ, Hình bộ Thượng Thư.
Chỉ là ba vị này tuổi chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, còn chưa nhập sĩ.
Mặc nhi nói với bọn hắn vài câu bảo Công chúa sẽ đến liền rồi mới lên xe ngựa đi chuẩn bị.
Chu Cẩm Hà chỉ chốc lát sau liền cũng đến.
Nàng ngồi trên phượng liễn nhìn phía xa thấy mấy vị công tử đang vây quanh ở bên cạnh xa giá của nàng không khỏi thở dài.
Mấy năm đều như vậy bọn họ cũng không chê phiền.
Phi nhi đi bên cạnh nghe Chu Cẩm Hà thở dài cười nói: "Điện hạ ngài nếu không sớm quyết định sợ là Bệ hạ cùng đám công tử nàu e là sẽ không ngừng lại a"
Chu Cẩm Hà liếc nàng "Từ lúc nào mà người lại nói nhiều như vậy?"
Phi nhi ho nhẹ một tiếng mắt nhìn thẳng lại khôi phục dáng vẻ đàng hoàng trịnh trọng.
Thấy phượng liễn tới đám công tử liền đứng sang một bên chờ Chu Cẩm Hà tới gần liền hành lễ nói: "Ung Ninh Công chúa."
Tiêu Vô Định cách bọn họ xa một chút cũng chào hỏi với các công tử,tướng sĩ xung quanh.
Chu Cẩm Hà mỉm cười vung tay lên nói: "Chư vị không cần đa lễ, bình thân."
Vừa đứng lên mấy vị kia công tử liền không thể chờ đợi được nữa vây quanh Chu Cẩm Hà, mặc dù coi như đều là một bộ công tử văn nhã nhưng Tiêu Vô Định luôn cảm thấy thế nào cũng không hợp mắt.
Lại nhìn Chu Cẩm Hà trên mặt cười tao nhã khéo léo một dáng vẻ không có chút để ý nhưng hai tay của nàng lại đang nắm lấy nhau dùng ngón tay nhẹ nhàng ma sát chiếc nhẫn trên tay.
Hừ, che giấu thật tốt.
Nếu không quen biết từ nhỏ mà phát hiện ra hành động nhỏ kia Tiêu Vô Định chăc sẽ bị Chu Cẩm Hà