Vào ngày hai mươi bảy, đáng lẽ đa số các bách quan được nghỉ nhưng bởi vì Trường Sa Vương đến kinh thành .Thừa Bình Đế lại tự mình ra ngoài thành nghênh tiếp vì vậy mà trời vừa sáng không thể không mặc triều phục chờ ở cửa thành.
Trường Sa Vương sau bốn năm mới quay lại kinh cũng là lần đầu mang theo Vương phi cùng Quận chúa đến,những năm trước đều là phái người nghênh tiếp, không ngờ năm nay Thừa Bình Đế lại tự mình đến biểu hiện thành ý, còn mang theo Nhan Hậu cùng Chu Cẩm Hà, Chu Cẩm Càn làm cho bách quan cảm thấy bệ hạ thật ưu ái Trường Sa Vương.
Tiêu Vô Định có trọng trách dàn xếp Thừa Nguyên Quân , tất nhiên nàng cũng thân mang áo giáp chờ đợi cùng đội ngũ bách quan.
Lúc này khí trời vẫn có tuyết rơi nhưng cũng may không lớn, những bông tuyết nhỏ lẻ loi tán tán từ trên trời rơi xuống dưới, ngoại trừ những người hoàng thất ngồi trong xa giá thì những người còn lại như là đã già mấy chục tuổi vậy, đóc đen như mực đã lấm ta lấm tấm hiện ra hoa râm vì tuyết.
Chu Cẩm Hà vén rèm xe lên nhìn, thấy Tiêu Vô Định biểu hiện nghiêm túc đứng ở đó không nhúc nhích, trên người mặc áo giáp huyền sắc đã có một chút tuyết bám vào.
Nàng đến cùng cũng là nữ tử, không thể sánh được với những nam tử da dày thịt béo kia, lúc này lại mặc áo giáp tất nhiên càng lạnh hơn, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy nàng cũng không thể cho người đưa cho nàng cái ấm lô để sưởi tay được.
Chu Cẩm Hà hơi nhíu mày, không biết năm nay làm sao phụ hoàng lại gióng trống khua chiêng như vậy.
"Trời đông giá rét, hai người các ngươi xuống đưa cho các vị đại nhân chút trà nóng đi."
"Vâng."
Mặc nhi Phi Nhi lúc này bắt tay pha trà, cũng may Thừa Bình Đế lần này tới đón tiếp chỉ cho quan Tam phẩm trở lên nên nhân số ngược lại cũng không tính quá nhiều.
Chu Cẩm Hà suy nghĩ một chút, lại nói: "Chờ đã." Dứt lời nàng liền xuống xe ngựa đi về xa giá của Thừa Bình Đế cùng Nhan Hậu.
Mặc nhi Phi Nhi cũng vội vàng theo xuống.
Được cho phép Chu Cẩm Hà liền lên xa giá Hoàng Đế , ngoan ngoãn hành lễ nói: "Nhi thần tham kiến phụ hoàng, mẫu hậu."
Thừa Bình Đế nâng nàng dậy, nói: "Bình thân, Cẩm nhi làm sao mà qua đây?"
Chu Cẩm Hà cười tủm tỉm đáp: "Nhi thần nghĩ bên ngoài trời giá rét để các đại thần đứng chờ như vậy cũng không tốt liền muốn đưa chút trà nóng cho các vị đại nhân, chỉ là trà trong xe ngựa không còn mấy liền nghĩ đến hỏi phụ hoàng chút lá trà."
Nàng vừa nói như thế, đúng là nhắc nhở Thừa Bình Đế, hắn vui mừng cười nói: "Vẫn là Cẩm nhi tỉ mỉ, Cố Tường Hải lấy trà cho Công chúa đi."
"Vâng." Cố Tường Hải đáp một tiếng, từ trong ám cách lấy lá trà đưa cho Mặc nhi Phi Nhi đang chờ ở bên ngoài,cũng không cần Chu Cẩm Hà phân phó.
Mặc nhi Phi Nhi liền trở về xe ngựa pha trà, Chu Cẩm Hà lại ở trong xe ngựa bồi tiếp hai người tán gẫu.
Bên ngoài các đại thần đứng hồi lâu tay chân đều đã lạnh cóng, bỗng nhiên thấy hai vị thϊếp thân của Công chúa điện hạ dẫn mấy thị nữ khác bưng khay lại đây.Bắt đầu từ cấp bậc cao nhất là Thừa tướng dâng trà, mọi người tiếp nhận trà nóng bận bịu nói cám ơn, uống một hơi cạn sạch, thân thể thoáng chốc cũng ấm lên không ít.
Đến trước mặt Tiêu Vô Định Mặc nhi nhìn nàng nháy mắt mấy cái, tiếp nhận chén trà nàng vừa uống, nói: "Tướng quân mặc áo giáp sẽ càng lạnh hơn nhiều, hãy uống thêm một chén đi."
Tiêu Vô Định lúc này liền sáng tỏ, cười tiếp nhận chén trà uống một hơi cạn sạch, nói: "Kính xin Mặc nhi cô nương chuyển lời cho ta đa tạ điện hạ."
Chu Cẩm Hà đợi một lúc liền trở về xe ngựa của mình, nghe Mặc nhi Phi Nhi hồi bẩm nàng liền vén rèm lên nhìn thấy sắc mặt nàng quả nhiên không khó coi như ban nãy, mới mỉm cười đem mành thả xuống.
Ở bên xa giá Hoàng Đế bên kia, Cố Tường Hải nghe người hồi bẩm, cười ha ha tiến vào xa giá hướng về Thừa Bình Đế nói: "Bệ hạ, đều nói nữ nhi là tri kỷ quả thực không sai, vào lúc này các đại thần đều nói bệ hạ thương cảm các hạ thần đây aa."
"Hả? Làm sao Cẩm nhi còn đem trẫm ra?" Thừa Bình Đế nói chuyện cười hỏi.
Cố Tường Hải cười đáp: "Cũng không phải sao, Mặc nhi Phi Nhi nói, bệ hạ thương cảm thần tử nên cố ý thưởng trà cho các vị để ấm áp thân thể."
Nhan Hậu ở một bên bóp vai cho Thừa Bình Đế nghe vậy liền cười nói: " nữ nhi này của chúng ta thật biết thay bệ hạ suy nghĩ, trước đó vài ngày còn cùng ta khóc than mà vừa xoay người liền ở trong kinh đối đãi các môn sinh sĩ tử đưa áo bông than củi rồi.
Lại nói là bệ hạ hoàng ân cuồn cuộn không đành lòng xem sĩ tử phải chịu đói, còn không cho ta đây nói cho ngài biết aa."
"Ồ? Còn có chuyện như thế?" Thừa Bình Đế hơi kinh ngạc, lại vui mừng, cười nói: "Trở về cung ta sẽ tìm nàng để hỏi rõ ràng."
Không lâu sau cuối cùng cũng coi như thấy lá cờ tượng trưng của Trường Sa Vương.
Thừa Bình Đế cùng Nhan Hậu đứng ở trên xa giá nhìn đội ngũ uốn lượn mà tới.
Đoạn Nguyên Kỳ xông lên trước vương giá theo sát phía sau, đội ngũ hộ tống thì dừng lại cách đó không xa , tránh mạo phạm đến Hoàng Đế .
Đánh ngựa đến cách xa giá Hoàng Đế không xa.
Đoạn Nguyên Kỳ liền xuống ngựa, đi bộ đến trước xa giá quỳ xuống hành lễ nói: "Thần, tham kiến bệ hạ, Hoàng Hậu nương nương." Hắn tuy là vương, tuy nhiên cũng chỉ là thần tử Đại Tấn đã đến trước mặt Thừa Bình Đế thì vẫn phải đàng hoàng cúi đầu xưng thần.
Trường Sa Vương phi cùng Quận chúa Đoạn Trường Ninh theo sát phía sau, đến trước xa giá quỳ xuống hành lễ, bách quan cũng cùng nhau hướng về nhóm ba người hành lễ, Tiêu Vô Định từ đầu đến cuối kiềm nén mình không nhìn tới ba người kia, chỉ làm theo động tác các bách quan .
Thừa Bình Đế cùng Nhan Hậu nhìn nhau, hai người liền xuống xe giá tiến lên tự tay nâng Trường Sa Vương phi dậy lại giúp đỡ Đoạn Nguyên Kỳ, nói: "Hiền đệ miễn lễ, đường xá xa xôi hiền đệ một nhà cũng đã vất vả trước về cung nghỉ ngơi một phen."
Chu Cẩm Hà đánh giá Trường Sa Vương phi, thấy nàng tướng mạo cùng tám năm trước cũng không có nhiều biến hóa, dù là năm tháng cũng không nỡ lưu lại quá nhiều dấu vết trên khuôn mặt nàng, chỉ là so với nhiều năm trước như nhiều hơn mấy phần khí chất lạnh lẽo, thật không giống người hòa ái dễ gần như trong ký ức của nàng.
Hơn nữa lúc nãy phụ hoàng cùng mẫu hậu nàng lại nâng nàng dậy trước tiên mới tới dìu Trường Sa Vương, Chu Cẩm Hà âm thầm nhớ tới, cảm thấy có chút không đúng.
Tiểu cô nương bên cạnh Trường Sa Vương phi có lẽ chính là Quận chúa Đoạn Trường Ninh, nàng thừa dịp các đại nhân nói chớp chớp mắt to nhìn chung quanh , vừa vặn gặp ánh mắt Chu Cẩm Hà.
Chỉ thấy nàng ngưng một lúc lập tức liền cười với nàng.
Chu Cẩm Hà không khỏi choáng váng, dáng dấp kia cùng Trường An có năm phần tương tự...!Chỉ là Trường An giống phụ