Yến Hiểu Mộng đột ngột ngừng chửi Triệu Tây Tây, kinh hãi nhìn Quý Nam Tư, cô ta chưa bao giờ thấy Quý Nam Tư nhìn người bằng ánh mắt như vậy, sợ đến mức không thể đứng vững, dựa vào một bức tường bên cạnh, đôi môi run rẩy.
"Vì thân phận của tôi và tài sản của Quý gia mà làm phiền tôi? "Quý Nam Tư lạnh lùng nhìn chằm chằm Yến Hiểu Mộng một lúc, thanh âm lạnh băng cũng tùy theo vang lên.
Yến Hiểu Mộng bây giờ không dám nói một lời.
Liền hoảng sợ như vậy nhìn Quý Nam Tư đi từng bước về phía mình.
Nếu như là trước đây, nếu như trên mặt hắn không có vẻ mặt chán ghét đến tận cùng, lại mạng theo phẫn nộ, Yến Hiểu Mộng thấy hắn đi về phía mình chắc chắn sẽ vui vẻ chạy lên tiếp đón, nhưng hiện tại vừa vặn lại là ngược lại.
“Cô đang tự nói chính mình sao? "Câu nói tiếp theo của Quý Nam Tư đã hoàn toàn nghiền nát đang cố gắng kiềm chế run rẩy Yến Hiểu Mộng.
Tiếng thấp khóc nức nở đột nhiên phát ra từ miệng Yến Hiểu Mộng, khuôn mặt cô ta tái nhợt vì những lời này của Quý Nam Tư.
Vậy ra hắn luôn nhìn nhận cô ta như thế? Đem cô ta cùng nhữn nữ nhân ngoài kia gộp chung thành một loại người? Không có ngôn từ nào khác khiến Yến Hiểu Mộng thương tâm hơn câu nói này.
"Nếu mẹ con cô thành thật ở tại Quý gia, Quý gia tự nhiên sẽ không thiếu chút tiền này để nuôi hai người.
Đừng tưởng rằng tôi không biết mẹ con cô đang suy nghĩ gì.
Triệu Tây Bối là nữ nhân mà tự tay Quý Nam Tư tôi lựa chọn, không phải loại nữ nhân trăm phương ngàn lì lợm la li3m như cô có thể so sánh, về sau nếu để tôi biết cô lại đi làm khó dễ cô ấy, vậy cô và mẹ cô liền dọn ra ngoài ngay lập tức cho tôi! "
Quý Nam Tư hắc trầm khuôn mặt, nói với Yến Hiểu Mộng từng chữ từng chữ một.
Hắn chưa bao giờ ghét Yến Hiểu Mộng đến thế, trước giờ hắn chỉ giả vờ như không biết tâm tư nhỏ nhặt của cô ta, nhưng vừa rồi khi nhìn thấy cô ta kiêu ngạo muốn vung tiền để khiến Triệu Tây Bối rời xa hắn, lửa giận trong long hắn lập tức sinh trưởng.
Ha hả, tiền của Yến Hiểu Mộng từ nơi nào tới? Không phải là của Quý gia cho, cô ta muốn dùng tiền Quý gia cho để tiễn đi con dâu hợp pháp củaQuý gia, cũng không biết lấy đâu ra tự tin.
Nói xong, Quý Nam Tư lại lạnh băng nhìn thoáng qua Yến Hiểu Mộng, quay người liền đi vào phòng của mình.
Sau khi Quý Nam Tư rời đi, Yến Hiểu Mộng ngồi sụp xuống đất, người đầy mồ hôi lạnh.
Thật đáng sợ! Quý Nam Tư vừa rồi giống như một con báo sắp vồ lấy xé xác cô ta bất cứ lúc nào, đối mặt với ánh mắt lạnh lùng và lời nói lãnh khốc như vậy, cô ta không dám nói lời nào.
Ha ha, từ nhỏ cô ta đã hâm mộ hắn, không ngờ hắn lại đối xử với tình cảm của cô ta như vậy.
Yến Hiểu Mộng lúc này vô cùng ghét Triệu Tây Bối, nếu không phải Triệu Tây Bối, làm sao Quý Nam Tư có thể đối xử với cô ta như thế này? Tất cả đều là lỗi của Triệu Tây Bối! Cô ta chắc chắn sẽ không để cho con tiện nhân đó sống tốt!
Quý Nam Tư lạnh mặt trở về phòng, biết Triệu Tây Bối ở phòng bên cạnh, hắn dùng lực thấp nhất đóng cửa lại, sau đó cởi áo khoác, tay chân nhẹ nhàng đi vào phòng tắm.
Vốn dĩ tối nay Quý Nam Tư sẽ không trở lại, nhưng nghĩ đến Triệu Tây Bối đang ở nhà, vẫn là nhịn không được nhân lúc gió trở nên yếu hơn quay trở lại, kết quả thế nhưng nghe được một phen lời nói của Yến Hiểu Mộng nói với Triệu Tây Bối.
Nghĩ đến biểu hiện của Triệu Tây Bối, Quý Nam Tư nhẹ cong khóe môi, nhu hòa mặt mày, nhàn nhàn cười lên tiếng.
Quả nhiên không hổ là người mà Quý Nam Tư hắn coi trọng, khi đối mặt với những lời lẽ xúc phạm và nghi ngờ của Yến Hiểu Mộng, Triệu Tây Bối thế nhưng đã khiến Yến Hiểu Mộng không nói nên lời.
Nghĩ đến Triệu Tây Bối