Triệu Tây Bối vội vàng đi theo, trong lòng thầm trách mình không biết cố gắng, không phải chỉ là nắm tay một cái thôi sao? Cô có cần đỏ mặt như thế này không?
Bởi vì Triệu Tây Bối thất thần, cho đến khi Quý Nam Tư đưa cô ấy đến trường, cô ấy mới phát hiện cư nhiên đã gần đến giờ vào học.
Bạn tốt của Triệu Tây Bối, Lâm Lạc Lạc, thấy Triệu Tây Bối luôn phân tâm khi ở trong lớp, đảo mắt, kéo cánh tay của Triệu Tây Bối và chỉ vào một tờ giấy dưới gầm bàn.
"Có chuyện gì xảy ra với cậu hôm nay vậy? Lúc nào cũng thất thần.
"
Ban đầu Triệu Tây Bối không biết tại sao Lâm Lạc Lạc lại lôi kéo cô trong lớp, nhưng sau khi nhìn thấy những dòng chữ trên tờ giấy, cô ấy mới hiểu ra.
Suy nghĩ một chút, Triệu Tây Bối viết vào sổ ghi chép của mình: "Sau giờ học đến quán trà sữa đi.
"
Sau đó liền ập trung nghe giảng.
Ngược lại, Lâm Lạc Lạc bị những lời này của Triệu Tây Bối làm cho tâm ngứa, dành cả buổi chiều để suy nghĩ về những gì đã xảy ra với Triệu Tây Bối gần đây, luôn biến mất sau giờ học, hiện tại cư nhiên còn thần bí như vậy.
Sau giờ học, Lâm Lạc Lạc kéo Triệu Tây Bối đến quán trà sữa, hai người mỗi người cầm một cốc trà sữa ngồi ở trong tiệm, vừa uống vừa trò chuyện.
"Tiểu Bối, cậu thật đúng là không đủ bạn bè, gần đây tớ đều không gặp được cậu, vừa tan học đã không thấy tăm hơi, cậu có người yêu sao? "Lâm Lạc Lạc cố ý hung hăng nói với Triệu Tây Bối.
Triệu Tây Bối nhìn cô ấy và cười nhạt, cô không nói chuyện yêu đương, nhưng kết hôn luôn rồi, cũng không biết có tính là yêu đương hay không?
“Gần đây tớ tìm được một công việc làm thêm, mỗi ngày đều đi làm lúc sáu giờ chiều, nên tất nhiên là cậu không gặp được tớ sau giờ học rồi.” Cô vừa nói vừa nhìn đồng hồ: “Hiện tại tớ còn mười lăm phút nữa, nếu không sẽ trễ giờ làm."
Lâm Lạc Lạc nghi hoặc nhìn cô, hiển nhiên là không tin lời nói của Triệu Tây Bối, vừa rồi cô có thể thấy rõ ràng rằng khi cô nói về tình yêu, trên mặt Triệu Tây Bối hiện lên một tia ngọt ngào.
"Ai sẽ tin đây? Nếu cậu xem tớ là bạn thì mau chóng nói cho tớ biết! Nếu không...!ha ha..." Đang nói, Lâm Lạc Lạc đột nhiên duỗi tay ra, làm động tác cù lét.
Triệu Tây Bối thấy Lâm Lạc Lạc như vậy liền biết khó thoát khỏi, cô ấy sợ nhột nhất, bí mật này ngoài mẹ cô ấy cũng chỉ có Lâm Lạc Lạc biết, nghĩ đến nhột, Triệu Tây Bối run rẩy cả người, nhanh chóng đầu hàng, mô tả ngắn gọn và rõ ràng về khoảng thời gian gần đây việc cô ấy bị ép hôn, Quý Nam Tư chỉ đề cập ngắn gọn, cũng không nói nhiều lời.
Lâm Lạc Lạc ngẩn người: “Tiểu Bối, cậu xác định người nhà cậu không phải đóng phim điện ảnh sao? Tại sao trên người cậu lại có cảm giác như có một chậu cẩu huyết lớn vậy! "
“Trên người của cậu mới có cẩu huyết ấy! "Sau khi Triệu Tây Bối uống xong trà sữa, thấy thời gian đã gần đến, chuyện cũng nói xong, cô ấy nhanh chóng đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“Tớ đi đây, sắp trễ giờ làm rồi.
” Triệu Tây Bối nói xong một câu liền rời đi, mặc kệ Lâm Lạc Lạc đang miên man suy nghĩ cái gì ở phía sau cô ấy.
Bạn thân của cô sở trường là suy nghĩ lung tung, bất kể chuyện nhỏ gì, cô ấy cũng có thể vì bạn mà biên tập ra một đoạn chuyện âm mưu lớn, không viết tiểu thuyết thì thật lãng phí nhân tài.
Triệu Tây Bối bước nhanh đến ga tàu điện ngầm, thở phào nhẹ nhõm khi Lâm Lạc Lạc không đuổi theo mình, còn ổn.
Tuy nhiên, Triệu Tây Bối rõ ràng đã vui mừng quá sớm, bởi vì cô ấy rất nhanh đã nhận được một tin nhắn WeChat từ Lâm Lạc Lạc trên điện thoại di động của mình.
"Ngày mai nhất định phải nói chuyện của cậu cho tớ biết một cách rõ ràng! Đặc biệt là cái kia tiểu tam thượng vị mẹ kế và chị gái của cậu, tớ đang chuẩn bị một cuốn tiểu thuyết, chủ đề liền dựa vào cậu! "
Triệu Tây Bối xem xong có chút bất đắc dĩ, cô thật sự không biết làm gì với cô ấy.
Lúc Triệu Tây Bối đến Diệp Lâm Cafe đã gần sáu giờ, may mắn là cô không đến muộn.
Sau khi chào hỏi Doãn Bạch Xu và những người khác, Triệu Tây Bối nhanh chóng thay đồng phục làm việc, ngồi trước đàn piano.
Quý Nam Tư có tâm trạng vui vẻ suốt cả buổi chiều, điều này cũng dẫn đến nhân viên của Quý thị nhận được phúc lợi, ông chủ có tâm trạng tốt, người lãnh đạo tự nhiên cũng có tâm trạng tốt, nhân viên cũng thoải mái hơn rất nhiều.
“Chị, buổi tối cùng nhau đi bỉ dực thế nào? "
Nhận được một cuộc gọi từ Chân Tử Hàm đã làm gián đoạn tâm trạng tốt cả buổi trưa của Quý Nam Tư.
Đừng tưởng rằng hắn không biết rằng chính Chân Tử Hàm đã