HAMIstore.
=*=*=*=*=
Lúc này Hạ Thụy Trạch còn chưa ý thức được, dùng điểm sinh tồn đổi lấy tố chất thân thể là con đường gian khổ thế nào, cậu cùng Trình Hoài Tiềm hai người ở thế giới tân thủ thông qua việc giết chết Man tộc cùng hoàn thành nhiệm vụ kéo dài đạt được trị số thân thể mới là cơ sở vững chắc.
Không nói cái khác, chỉ nói đến khen thưởng khi hoàn thành hai nhiệm vụ kéo dài, nếu đổi thành điểm sinh tồn mà nói, giá trị phải hơn ba vạn điểm, dựa vào một nhiệm vụ tân thủ, trị số thân thể của bọn họ đã vượt qua những thí luyện giả trải qua mấy thế giới khác.
Hiện tại Hạ Thụy Trạch chỉ chú ý tới, giá trị nhanh nhẹn cùng tinh thần lực của cậu rốt cuộc phù hợp với yêu cầu của huyết thống cấp bậc cao, vì vậy cậu một hơi đổi hai cái huyết thống.
Sau đó bỏ thêm 800 điểm sinh tồn mua một chiếc nhẫn không gian rộng 8 mét khối, lại càn quét một vòng các đồ vật giá rẻ tính thực dụng cao ở chợ đen.
Vì để tiếp tục mua mua mua, Hạ Thụy Trạch không chỉ tiêu mất một con số không trong điểm sinh tồn, thậm chí còn gỡ xuống những vật phẩm không người hỏi đến trên chợ đen, trực tiếp để Chủ thần thu về, chỉ để nhanh chóng có điểm sinh tồn.
Kế tiếp, Hạ Thụy Trạch dùng 50 điểm sinh tồn mua một giờ luyện tập phụ trợ.
Luyện tập phụ trợ là một không gian Chủ thần chuyên môn sáng lập ra để tiến hành huấn luyện phong bế, Chủ thần sẽ lựa chọn phương án thích hợp nhất trợ giúp thí luyện giả quen thuộc với thân thể đã trải qua cường hóa của mình hoặc học tập kỹ năng công pháp mới vân vân.
Tố chất thân thể của Hạ Thụy Trạch tốc độ tăng lên quá nhanh, kỹ năng cùng công pháp học được cũng hỗn tạp, càng đừng nói đến chuyện đổi hai huyết thống liên tiếp, tiến hành hai lần cải tạo thân thể, nói ngắn gọn chính là, cậu chưa đủ quen thuộc với cơ thể mình.
Nếu nói lực chiến đấu của cậu toàn lực bạo phát là 100, cậu có thể khống chế, chủ động phóng thích lực chiến đấu thì chưa chắc đã được 60.
Vậy nên nhu cầu cấp bách chính là hiểu rõ cùng nắm giữ năng lực của chính mình, mà công năng phụ trợ luyện tập Chủ thần cung cấp đúng là cái thích hợp nhất.
Mặc kệ khái niệm thời gian luyện tập đến khi tinh bì lực tẫn, nghỉ ngơi xong lại tiếp tục luyện tập, cuối cùng sau khoảng 58 tiếng đồng hồ, Hạ Thụy Trạch rốt cuộc nắm giữ được thân thể cùng năng lực của mình, đương nhiên, tinh lực cùng tài sản cũng tiêu hao không còn một mảnh.
Ngoại trừ một kiện vũ khí bạch sắc trung phẩm còn treo bán trên chợ đen, Hạ Thụy Trạch đã tiêu hết tất cả điểm sinh tồn của mình, tuy trong túi trống trơn, nhưng trong lòng lại tăng thêm vài phần tự tin, so với điểm sinh tồn, thực lực chân chính càng làm cậu an tâm.
Thời gian dừng lại thế giới Vô tận đã hết, giây tiếp theo Hạ Thụy Trạch liền trở về hiện thực, thời gian trên điện thoại vẫn dừng lại ở thời điểm cậu rời đi.
Lắc lắc đầu, xua đi cảm giác không khỏe khi đột ngột thay đổi không gian, đứng lên lắc lắc cánh tay, Hạ Thụy Trạch lựa chọn trở về giường ngủ một giấc.
Ngày hôm sau, đồng hồ báo thức kêu muốn hết pin mới gọi được Hạ Thụy Trạch đang ngủ say dậy, đoạn thời gian tiếp theo, Hạ Thụy Trạch ban ngày công tác, tan tầm thì đi phòng tập thể thao.
Thông qua công năng phụ trợ luyện tập ở thế giới Vô tận nhanh chóng nắm giữ thân thể, ở trong hiện thực cậu cũng không nhàn rỗi, kiên trì rèn luyện, tuy tăng lên ít nhưng tóm lại vẫn có tiến bộ.
Đương nhiên, thân thể trong thế giới hiên thực càng dễ cảm thấy mệt mỏi, lúc đó Hạ Thụy Trạch sẽ trở về nhà tìm tư liệu liên quan đến vấn đề sinh tồn trên mạng.
Vận khí rất tốt, người công ty mới tuyển có thể nhanh chóng tiếp nhận công việc của cậu.
Lúc Hạ Thụy Trạch dẫn người mới đi làm quen công tác, các đồng sự cùng phòng mới biết cậu sắp từ chức.
Ngày cuối cùng xử lý thủ tục từ chức, lúc Hạ Thụy Trạch xuyên qua hành lang trước cửa phòng nhân sự lầu hai, cậu không chú ý tới, thời điểm mình xoay người, ở sảnh lớn lầu một tiến vào một đám người, đi đầu là một nam nhân trẻ tuổi mặt lạnh mặc một thân tây trang.
Nếu ký ức của Hạ Thụy Trạch không bị ảnh hưởng, cậu hẳn sẽ nhận ra, người tới đúng là vị đồng đội cùng kề vai chiến đấu ba ngày ở thế giới tân thủ, Trình Hoài Tiềm.
Tổng tài cùng phó tổng công ty game vội vàng tiến lên nghênh đón, một đám người vây quanh nam nhân trẻ tuổi, cẩn thận ứng đối.
"Người của tổng bộ tới thị sát", "Đại boss" đủ loại âm thanh nghị luận xẹt qua tai Hạ Thuy Trạch, nhưng cậu không để ý, trong lòng còn đang nghĩ đến việc hôm nào đó mua vé xe về nhà.
Chờ Hạ Thụy Trạch làm xong thủ tục từ chức, sảnh lớn đã không còn đống người tụ tập, chỉ là không khí trong các phòng làm việc khẩn trương lên không ít.
Bất quá những chuyện này hiện tại đã không có quan hệ gì với Hạ Thụy Trạch, cậu sửa sang lại bàn làm việc của mình, rời khỏi công ty đi xử lý những mối quan hệ xã hội khác.
Mấy vị đồng sự có quan hệ tốt hẹn cậu buổi tối cùng nhau ăn một bữa làm tiệc chia tay, địa điểm là khu trung tâm thương nghiệp ở phụ cận công ty, cậu còn phải trở về đúng giờ.
Một đám đồng sự ở chung ba năm náo nhiệt ăn một bữa BBQ, sôi nổi trêu chọc Hạ Thụy Trạch là người đầu tiên về hưu, muốn về quê dưỡng lão.
Đối lập với sự thoải mái của Hạ Thụy Trạch là bọn họ phải nghênh đón người của tổng bộ đến thị sát, nghe nói còn muốn ở lại một thời gian, ngoại trừ nữ đồng sự cảm thấy vị của tổng bộ đủ cao phủ soái, đối với phần lớn nhân viên chính là chuỗi ngày tăng ca không dứt, nghĩ đến đây, các đồng sự còn tại chức không khỏi than thở.
Hạ Thụy Trạch chỉ có thể cười không nói gì, trong lòng lại cảm thấy may mắn tránh được nhiệm vụ tăng ca nặng nề.
Đương nhiên, nếu cậu biết người mình tránh mặt chính là Trình Hoài Tiềm, nói không chừng sẽ cảm thấy tiếc nuối.
Sau khi liên hoan kết thúc, một đám người vừa nói vừa cười rời đi, nữ đồng sự đề nghị ở trung tâm đại sảnh gần nhất vừa xây dựng một cái cầu trượt rất nổi tiếng, có thể từ lầu 4 trực tiếp trượt xuống lầu một, muốn đi chơi thử.
Các nam đồng sự đương nhiên tán thành, vì vậy một đám người hi hi ha ha xếp hàng chuẩn bị trượt xuống.
Hạ Thụy Trạch cũng theo cùng, chờ đến lúc trở về quê sẽ không có nhiều thú vui như vậy.
Ngồi trong thông đạo phong bế, tốc độ trượt xuống của Hạ Thụy Trạch càng lúc càng nhanh, vẫn khá mạo hiểm kích thích, nhưng giây tiếp theo, trước mắt cậu đột nhiên tối sầm, lần nữa mở mắt ra, cơ thể cậu đã ổn định nằm trên một mặt phẳng cố định.
Hạ Thụy Trạch phát hiện mình không có cách nào nhúc nhích, bởi vì cổ, ngực, eo, đùi cùng cổ chân đều bị dây trói chặt xuống ván giường!
Hai mắt xoay chuyển, miễn cưỡng nhìn thấy bản thân đang ở trong một căn phòng với vách tường bóng loáng, Hạ Thụy Trạch sửng sốt ba giây, không thể không tiếp thu hiện thực bản thân đột nhiên tiến vào thế giới nhiệm vụ.
Thật quá đột ngột!
Phun tào một câu, Hạ Thụy Trạch nhận mệnh quan sát hoàn cảnh xung quanh, bị trói quá bất tiện, vẫn nên nhanh chóng thoát ra mới tốt.
Đây là một gian phòng khoảng 20 mét vuông, giống như một gian phòng ngủ, ở giữa đặt một chiếc giường, bên cạnh là hai cái tủ