HAMIstore.
=*=*=*=*=
Không sai, vừa xuất hiện ở cửa thông đạo Hạ Thụy Trạch đã nhìn thấy trên khán đài đối diện có hai vị tuyển thủ đã ngồi sẵn.
Vị bên trái có thể nói là một trang hán thân hình khổng lồ, bất động ở đó như một tòa núi nhỏ, khôi giáp phòng hộ trên người hắn đã tháo xuống, khuôn mặt vuông vắn mang theo vết sẹo đối diện với Hạ Thụy Trạch, ánh mắt hung hãn tùy ý đánh giá Hạ Thụy Trạch gầy yếu.
Vị bên phải là một người trẻ tuổi tóc vàng mắt xanh, lớn lên anh tuấn soái khí, hắn vừa nhìn thấy Hạ Thụy Trạch trên mặt lập tức treo lên tươi cười, đứng lên chủ động tiến về phía cậu chào hỏi:
"Bằng hữu đến từ phương Đông, hân hạnh, nơi này là khu vực nghỉ ngơi, chúng ta đã thông qua cửa thứ 2, nhưng còn phải ở lại đây đợi các tuyển thủ khác vượt qua cửa thứ 2 mới có thể mở ra cửa thứ 3, không bằng cùng nhau ngồi xuống đi, ở đây có cafe, whiskey, không biết cậu thích cái nào?"
Mặc dù Cảm giác ác ý không bị kích hoạt, nhưng đối mặt với nam nhân tóc vàng đang tới gần, Hạ Thụy Trạch vẫn lựa chọn lãnh đạm tránh đi, nghiêng người đi về phía một khán đài khác, thể hiện rõ thái độ cự tuyệt lôi kéo làm quen.
Cậu đã "nhìn ra", trên khôi giáp phòng hộ của vị tuyển thủ này có có vết máu bị lau qua, một đường này Hạ Thụy Trạch căn bản không đụng trúng sinh vật biến dị nào có máu đỏ, như vậy vết máu kia khả năng lớn nhất chẳng phải là đến từ tuyển thủ khác sao?
Sinh vật biến dị xác thật khủng bố, nhưng con người cũng không kém chút nào.
Thấy Hạ Thụy Trạch không cho mặt mũi xa cách cự tuyệt, nam nhân tóc vàng không chút để ý cười cười, xoay người quay về chỗ cũ, một bên hưởng thụ điểm tâm cùng đồ uống ban tổ chức cung cấp, một bên tiếp tục chờ đợi những tuyển thủ dự thi khác.
Hạ Thụy Trạch tránh khỏi hai người chiếm cứ khán đài ở giữa, chọn khán đài gần nhất bên phải ngồi xuống nghỉ ngơi.
Trên khán đài, cách một khoảng lại có một quầy đồ ăn vặt nhỏ, Hạ Thụy Trạch tiện tay cầm lấy một cái nhưng cậu cũng không có hứng thú nếm thử, ai biết ban tổ chức có chơi ác chuẩn bị cho bọn họ đồ ăn có độc hay không.
Ngược lại phòng vệ sinh ở góc khán đài cao nhất lại khiến Hạ Thụy Trạch cảm thấy hứng thú.
Với cách ăn mặc hiện tại của cậu muốn đi lên nhà vệ sinh thật sự rất gian nan, trước tiên cần phải cởi bỏ khôi giáp phòng hộ, sau đó mới có thể hoàn toàn phóng thích chính mình.
Trong phòng vệ sinh đơn, Hạ Thụy Trạch chăm chú nhìn dòng nước trong bồn cầu chảy đi, lúc đóng lại nắp bồn cầu, cậu bí mật ném hạt giống sát nhân đằng vào trong.
Tiếp theo, Hạ Thụy Trạch nhìn như ngồi trên nắp bồn cầu tự bế, sự thật là đang không chế hạt giống để nó không ngừng sinh trưởng.
Hạ Thụy Trạch cũng không muốn làm rõ nguyên lý tặng vật phẩm của Chủ Thần, giống như chim ưng cùng chiến mã ở thế giới trước không ăn không uống còn có thể cùng người sử dụng tâm ý tương thông, trợ giúp rất lớn cho bọn họ trong việc truy tung Man tộc.
Mà thế giới nhiệm vụ này, cậu muốn để sát nhân đằng tùy ý sinh trưởng trong nguồn nước, như vậy, hẳn là, cũng được đi?
Ôm theo thái độ sao cũng được, Hạ Thụy Trạch ngồi trên năp bồn cầu nửa giờ, trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhất: Sinh trưởng, sinh trưởng!
Cuối cùng không thể không nói, không hổ là sinh vật biến dị được xưng khó đối phó nhất tinh cầu Rogge, sức sống của sát nhân đằng vô cùng ngoan cường, tiềm lực sinh trưởng lớn, thậm chí còn vượt qua mong muốn ban đầu của Hạ Thụy Trạch.
Chờ Hạ Thụy Trạch lần nữa mặc vào khôi giáp phòng hộ xuất hiện trên khán đài, khu vực nghỉ ngơi đã xuất hiện thêm mấy gương mặt mới.
Tốn mất hơn một giờ đồng hồ thông qua cửa thứ hai Hạ Thụy Trạch đã sớm nhìn ra, cửa thứ hai tên là "mê cung", nhưng đối với các tuyển thủ mà nói, khảo nghiệm chân chính căn bản không phải địa hình, mà là đối mặt sinh vật biến dị cùng các tuyển thủ khác ở khu vực trung chuyển.
Đám tuyển thủ dự thi giống cậu mỗi lần đều chọn thông đao gần nhất bên phải, nếu là tử lộ thì theo thứ tự tra xét từng thông đạo còn lại qua bên trái, đều đã vượt qua mê cung thành công, đủ nói rõ địa hình mê cung kỳ thật độ khó không cao.
Tuyển thủ không thể thành công qua cửa có khả năng không phải đi nhầm, mà là thực lực không đủ mạnh, không thể tránh né sinh vật biến dị ở khu vực trung chuyển, số lần càng nhiều, sẽ hoàn toàn lạc mất phương hướng.
Trong một tiếng đồng hồ tiếp theo, lục tục có thêm vài tuyển thủ tiến vào khu vực nghỉ ngơi.
Mỗi lần có người mới tới, nam nhân tóc vàng đều sẽ nhiệt tình tiến lên chào hỏi trước, có tuyển thủ giống Hạ Thụy Trạch cự tuyệt giao lưu, cũng có tuyển thủ đáp lại, hai bên rất nhau liền thân thiết.
Vì vậy, lúc ba tiếng "thùng thùng thùng" vang lên khắp mê cung, đã có bốn tuyển thủ dự thi vây xung quanh nam nhân tóc vàng cùng nhau giao lưu.
Tiếng vang lập tức hấp dẫn sự chú ý của các tuyển thủ, bọn họ đều ý thức được, cửa thứ hai sắp kết thúc!
Hạ Thụy Trạch cùng các tuyển thủ đã ra khỏi mê cung hoàn toàn không thấy được, sau khi ba tiếng thông báo vang lên, trong mê cung đã phát sinh biến đổi lớn.
Khu vực trung chuyển không có sinh vật biến di bảo hộ bị ban tổ chức từ trên trời thả xuống một sinh vật biến dị mới, càng khủng bố chính là, sinh vật biến dị mới không bị hạn chế hoạt động trong phạm vi khu vực trung chuyển, mà có thể tùy ý tiến vào thông đạo thu thập con mồi.
Qua ba tiếng đồng hồ, tổng cộng 21 tuyển thủ chết trong tay sinh vật biến dị hoặc trong tay các tuyển thủ khác, có 53 tuyển thủ thành công thông qua cửa thứ hai, phân tán ở bốn khu vực nghỉ ngơi khác nhau, nói cách khác, trong mê cung vẫn còn 15 tuyển thủ đang liều mạng tìm kiếm cửa ra.
Mà hiện tại, 15 tuyển thủ này đã trở thành công cụ để ban tổ chức chế tạo tiết mục nhỏ kích thích cảm xúc người xem.
Tuyển thủ đã qua cửa tạm thời không ai chú ý đến, ban tổ chức cùng người xem đều tập trung về phía 15 tuyển thủ trong mê cung bị biến cố đột ngột phát sinh dọa đến mức hốt hoảng chạy trốn, nhìn vô cùng đáng thương.
Mức độ nguy hiểm của mê cung nháy mắt tăng lên, 15 tuyển thủ còn trong mê cung trở thành người bị hại trực tiếp nhất, ban đầu bọn họ còn có ý đồ phản kháng lại, nhưng rất nhanh liền ý thức được, chiến đấu động tĩnh lớn sẽ dẫn đám sinh vật biến dị khác đến, bọn họ chỉ có thể không ngừng chạy trốn trong thông đạo tránh né sinh vật biến dị đuổi theo, ngay cả ý niệm phản kích cũng không khơi dậy nổi.
Dưới sự hoảng hốt, các tuyển thủ hoàn toàn quên sạch những thông lộ đã thăm dò qua, trong bất giác thậm chí có người chạy về phía phòng nhỏ ở cửa thứ nhất.
Các tuyển thủ với đủ loại biểu hiện tuyệt vọng khác nhau cùng cách chết vô cùng thê thảm làm ban tổ chức rất hài lòng cũng khiến khán giả được kích thích không ngừng reo hò.
Cuối cùng, trong 15 tuyển thủ chỉ có 1 người duy nhất thành công chọn đúng thông đạo, trở thành tuyển thủ cuối cùng thông qua cửa thứ 2.
Tuyển thủ đã đến khu vực nghỉ ngơi tránh thoát được khốn cảnh đó, nhưng bọn họ đều nghe được động tĩnh từ trong thông đạo truyền đến, mỗi người thần sắc khác nhau, bầu không khí xung quanh nháy mắt trở nên yên lặng.
"Bốp, bốp, bốp."
Nam nhân tóc vàng vỗ tay hấp dẫn lực chú ý của mọi người, hắn đứng ở trung tâm, mỉm cười nhìn 13 vị tuyển thủ còn lại nói:
"Các vị bằng hữu, tôi tên Cloris, chúng ta có thể tập trung ở chỗ này nói rõ cửa ải tiếp theo có khả năng cần mọi người hợp tác mới có thể thông qua.
Tôi nghĩ không bằng mọi người trước tiên tự giới thiệu trước, nói một chút về năng lực sở trường cùng số lượng hộp năng lượng trên người, để thời khắc mấu chốt có thể giúp đỡ lẫn nhau."
"Phi! Nói thì dễ nghe, ai biết đến lúc mấu chốt rốt cuộc là giúp đỡ hay đào hố nhau? Ngươi tính là cái thứ gì, dựa vào đâu phải đem át chủ bài nói cho ngươi?"
Cloris vừa dứt lời, một người trẻ tuổi tóc đỏ ngồi trong góc phòng lập tức lên tiếng trào phúng.
Giọng điệu tuy chói tai, nhưng lời hắn nói cũng xem như tiếng lòng của những tuyển thủ khác, ai biết ở cửa tiếp theo là bạn hay là địch, ai dám nói thật tình huống của mình ra?
"Tôi là người thứ hai đến khu vực nghỉ ngơi, đây cũng là chứng minh thực lực của tôi, vị đại ca thứ nhất không thích nói chuyện, nên tôi mới chủ động đứng ra làm cầu nối cho mọi người, dẫn tất cả chúng ta cùng nhau đi đến cuối cùng."
Cloris bi nghi ngờ cũng không tỏ ra tức giận, tiếp tục kiên nhẫn thuyết phục, trên mặt đều là biểu tình suy nghĩ vì mọi người.
"Chỉ sợ cậu không thể đại biểu cho thái độ của tôi."
Ngoài ý muốn chính là, vị trang hán như tòa núi nhỏ nghe vậy thì lập tức đứng lên, cho dù cả hai đều mặc khôi giáp phòng hộ nhưng lúc trang hán đứng lên vẫn cao hơn Cloris nửa thước, từ trên nhìn xuống người vừa chụp cho mình cái mũ "không thích nói chuyện", cả giận:
"Tôi tên Ivanov, là người thứ nhất qua cửa, muốn theo cũng nên theo người mạnh nhất là tôi! Nếu cậu không phục chúng ta có thể đánh một trận!"
Ngửi ra mùi thuốc súng giữa hai người, các tuyển thủ khác nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, phảng phất như để bọn họ