HAMIstore.
=*=*=*=*=
Hạ Thụy Trạch cẩn thận quan sát, thỉnh thoảng làm ra mấy thủ thế, trải qua một phen câu thông đầy gian nan, hai người rốt cuộc cũng đạt chung nhận thức, Hạ Thụy Trạch không ngừng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Nam tây trang đề nghị muốn hợp tác với Hạ Thụy Trạch giết chết Man tộc.
Tính toán, nam tây trang có thể đồng thời đối phó với ba tên Man tộc, nhưng trên thực tế bị dẫn tới cũng chưa chắc chỉ có ba tên, nếu hai người liên thủ, hiệu suất chiến đấu nhất định sẽ được nâng cao.
Đối với đề nghị này Hạ Thụy Trạch đương nhiên không chút ý kiến, vị đại lão này dám đánh cận chiến với Man tộc, cậu bất quả chỉ giúp chia sẻ một chút áp lức, còn cọ được thêm chiến tích, so với việc bản thân đơn đả độc đấu càng thêm an toàn.
Hai người sau khi đạt chung nhận thức, nam tây trang dùng nhánh cây dính máu viết lên tường tên của mình, ba chữ "Trình Hoài Tiềm" mạnh mẽ hữu lực, sắc bén tiêu sái, chỉ là màu sắc có chút quỷ dị.
Trình Hoài Tiềm phất phất tay đối với Hạ Thụy Trạch, trong lòng âm thầm thở ra một hơi, cái này miễn cưỡng xem như bổ sung lại phần tự giới thiệu trước đó từng bị đánh gãy đi.
Hạ Thụy Trạch thấy Trình Hoài Tiềm sau khi viết xong tên liền nhìn về phía mình, cậu vội vàng nhìn qua hai bên, những không có cách nào để giới thiệu tên mình, có hơi xấu hổ sờ sờ mũi.
Lại thấy Trình Hoài Tiềm đột nhiên không tiếng động cười ha hả, lập tức nhận ra đối phương đang đùa giỡn mình, Hạ Thụy Trạch không khỏi bật cười theo.
Đây là nụ cười đầu tiên của cậu sau khi bị ném vào cái thế giới quỷ dị này, cảm xúc vẫn luôn căng thẳng rốt cuộc có thể thoáng thả lỏng một chút.
Vui đùa qua đi, Trình Hoài Tiềm tự động chỉnh lý lại một phen, rời khỏi viện nhỏ.
Gọi là chỉnh lý, kỳ thật chính là đem áo sơ mi đã nhuộm đỏ máu tươi trên người vuốt thẳng lại, sửa sang kiểu tóc đã sớm rối loạn, nhìn ra được vị này bình thường rất chú trọng hình tượng.
Hạ Thụy Trạch từ trên cao nhìn xuống, giúp Trình Hoài Tiềm quan sát tình huống xung quanh.
Trình Hoài Tiềm cảm nhận được chỗ tốt của việc có người hỗ trợ, chỉ cần nằm trong phạm vi quan sát của Hạ Thụy Trạch, mỗi lần trước khi đến ngã rẽ, cậu đều có thể ra hiệu cho anh biết bên đó có Man tộc hay không, có tất cả bao nhiêu tên.
Dưới tình huống phối hợp ăn ý, Trình Hoài Tiềm thành công "câu" được năm tên Man tộc.
Muốn đám người này mắc câu kỳ thực rất dễ ràng, Trình Hoài Tiềm chỉ cần đứng trước mục tiêu triển lãm cho chúng thấy vết máu trên người cùng đại đao trong tay, sau đó làm ra bộ dạng khủng hoảng chạy trốn là được.
Trình Hoài Tiềm phát hiện, phía trên binh sĩ Man tộc bình thường sẽ có một tiểu đầu mục, một tiểu đầu mục như vậy sẽ mang theo bốn binh sĩ, cho nên tình huống thường thấy chính là năm tên Man tộc tụ tập với nhau.
Trước đó một mình anh đối đầu cùng một tiểu đội Man tộc quả thật không nắm chắc, nếu không cẩn thận bị theo dõi khẳng định phải trả đại giới, hiện tại có người hỗ trợ, trong lòng cũng nắm chắc hơn nhiều.
Trình Hoài Tiềm dẫn tiểu đội Man tộc vào trong sân, tên Man tộc đầu tiên vừa bước vào, đột nhiên sau lưng trúng phải mũi tên, động tác công kích ngừng lại, bị Trình Hoài Tiềm chớp thời cơ nhẹ nhàng xử lý, mất một địch nhân, áp lưc của Trình Hoài Tiềm cũng giảm bớt không ít.
Bên khác, Hạ Thụy Trạch dùng nỏ tiễn càng thêm thuần thục, độ chuẩn xác cũng cao hơn, đã có kinh nghiệm chiến đấu trước đó, hai người phối hợp càng ăn ý.
Dưới sự trợ giúp của Hạ Thụy Trạch, Trình Hoài Tiềm xử lý đám người này còn nhẹ nhàng hơn những tên trước đó, hai tên Man tộc cuối cùng bị Triệu Hoài Tiềm đánh gục trên mặt đất, thuận tiện cho Hạ Thụy Trạch ngắm bắn thu lấy chiến tích, trong đó còn bao gồm cả tên tiểu đầu mục kia.
Hạ Thụy Trạch nhìn thấy trên người tiểu đầu mục hiện ra một rương sắt màu trắng, mà một tên Man tộc khác do Trình Hoài Tiềm giải quyết cũng hiện ra một rương gỗ màu nâu.
Cậu lúc này mới nhận ra, sau khi bảo rương xuất hiện bọn họ đều có thể nhìn thấy, trước đó Trình Hoài Tiềm một chút cũng không thèm để ý đến bảo rương trên người tên Man tộc do Hạ Thụy Trạch giết chết, hiện tại lại vui vẻ chạy đến chỗ bảo rương của mình, còn của Hạ Thụy Trạch cũng chẳng thèm liếc mắt một cái.
Hạ Thụy Trạch nhìn về phía đồng hồ trên tay, bảo rương trước đó đã tự động tiến vào không gian của cậu:
[ Mở ra bảo rương bằng gỗ: đạt đươc ba cuộn băng vải ]
Nhận được băng vải vào giai đoạn này đúng là khen thưởng không tồi, Hạ Thụy Trạch rất vừa lòng
Hạ Thụy Trạch nhìn về phía Trình Hoài Tiềm, phát hiện hắn tựa hồ từ trong rương gỗ mở ra đươc một kiện! quần áo?
Trình Hoài Tiềm lại rất vừa lòng, cởi áo sơ mi đã sớm nhuộm đỏ máu tươi ra, còn dùng một chỗ miễn