Ngày thứ mười một vào phó bản, mặc kệ Nhuế Nhất Hòa đi đến đâu cũng đều có người chào hỏi cô.
Nếu đội hộ vệ bình chọn ra một đồng nghiệp được yêu thích nhất thì cô chắc chắn sẽ có được vị trí thứ hai.
Tại sao không phải là vị trí đầu tiên? Vì vị trí đầu tiên đã thuộc về tổng đội trưởng rồi.
Nhiệm vụ tiến triển hết sức thuận lợi, cô biết được từ một tiểu đội trưởng rằng tổng đội trưởng sẽ đến công ty Dreammaker Lục Châu mỗi nửa tháng một lần để điều chỉnh con chip của ‘bộ phận lõi’.
Nhuế Nhất Hòa có thể chắc chắn rằng tổng đội trưởng sẽ đưa cô đi cùng.
Tổng đội trưởng này ngày nào cũng như một nhà khoa học điên cuồng, nhìn chằm chằm vào sản phẩm thử nghiệm, không chịu dời ánh mắt đi chỗ khác.
Vì vậy nên anh ta đã không còn hài lòng với việc phát sóng thời gian thực nữa mà chuyển sang muốn ở bên cạnh cô 24/24, điều chỉnh cài đặt vào mọi thời điểm để kiểm tra giới hạn của cô.
Nhuế Nhất Hòa biết tổng đội trưởng muốn đạt được sự kiểm soát hơn nữa đối với con người bằng cách nghiên cứu các ví dụ đặc biệt, anh ta muốn phát triển tiềm năng của con người đến mức cực hạn và xây dựng một nhóm đội viên đội hộ vệ hùng mạnh hơn nữa.
Tổng đội trưởng cảm thấy đội hộ vệ hiện tại quá yếu, nhất là sau khi anh ta biết đến sự tồn tại của người chơi.
Nhuế Nhất Hòa phát hiện ra rằng Khối lập phương Rubik không có cách nào để tự bảo vệ mình.
Bởi vì anh ta không thể tự bảo vệ mình và không có sức chiến đấu nên tất cả những gì anh ta có thể làm là thêm vào thật nhiều tầng lớp những con át chủ bài, tạo thành thứ để bảo vệ bộ phận lõi.
Người như vậy sẽ hay thay đổi, cũng rất nhạy cảm, thận trọng và xảo quyệt, thường đưa ra một chủ đề cạm bẫy khi Nhuế Nhất Hòa bị thôi miên và khi đang còn tỉnh táo.
Nhuế Nhất Hòa không thể đảm bảo rằng mình chưa bao giờ mắc bẫy, cũng không thể đảm bảo rằng mọi câu trả lời của cô đều đúng.
Nhưng cô đã làm được, tuy có những tình huống khá mạo hiểm nhưng đã được cứu vãn kịp thời.
Giống như lần đầu tiên cô nhìn thấy đội trưởng thì lòng bàn tay cô ấy đổ đầy mồ hôi và sau lưng đã nóng ran.
Trạng thái đó đã không còn xuất hiện nữa.
Cô được rèn luyện đến mức đã có thể duy trì sự ổn định hô hấp từ đầu đến cuối.
Sau thời gian bữa tối cô lại làm thêm giờ để nghe Jack tóc đen kể về nỗi đau ngày hôm nay của anh ta.
"Người mẹ già cầu xin tôi đừng gϊếŧ con gái bà ta.
Tôi không thể làm gì được, dù tôi biết rằng con gái bà ta không hề có hại cho xã hội, thậm chí cô ấy còn là một người rất tốt bụng."
Nhuế Nhất Hòa nhạy cảm nhận ra điểm mấu chốt: "Anh biết mẹ con cô gái này từ trước à?"
Jack tóc đen gật đầu.
"Trước khi tham gia vào đội hộ vệ mẹ của cô gái này là chủ nhà của tôi."
Nhuế Nhất Hòa biết ba mẹ Jack tóc đen đã qua đời và anh ta đã bắt đầu sống một mình từ sau khi trưởng thành.
Vào năm thứ ba đại học anh ta đã vượt qua bài đánh giá và tham gia vào đội hộ vệ.
Chuyện này giúp anh ta tránh được số phận bi thảm là phải gϊếŧ chết những người thân đã suy sụp của mình, cũng không phải đau đớn như Jones, nhưng khi thực hiện nhiệm vụ chắc chắn anh ta vẫn sẽ gặp những người mình quen biết.
Nỗi đau khi gϊếŧ người quen sẽ mạnh hơn nỗi đau khi gϊếŧ người lạ.
Nhiều đội viên đội hộ vệ đã thổ lộ nội tâm của họ với Nhuế Nhất Hòa.
Nếu mỗi người bị nhiễm bệnh đều là một kẻ ác bất tận lương tâm thì thật là tốt.
Như vậy thì khi họ giơ súng lên sẽ không cảm thấy mình là một đao phủ tàn nhẫn.
Những gì Nhuế Nhất Hòa có thể làm chỉ đơn giản là an ủi Jack rằng anh không sai, anh đang làm đúng.
Sau đó sử dụng kỹ năng ‘trấn an’ để làm dịu tâm trạng của anh ta.
Màn đêm buông xuống.
Hôm nay lại là một ngày bình thường như bao ngày khác.
...
Ngày thứ mười ba tiến vào phó bản, Nhuế Nhất Hòa rời khỏi tòa nhà tổng bộ sau một thời gian dài, chuẩn bị đi theo tổng đội trưởng đến công ty Dreammaker Lục Châu.
Mike bàn giao với cô: "Tổng đội trưởng không giỏi chiến đấu, cháu phải bảo vệ anh ấy thật tốt."
Những người đi cùng bao gồm Nhuế Nhất Hòa, Jack tóc đen và cô gái Thứ Tư.
Jack tóc đen điều khiển thiết bị phi hành.
Công ty Dreammaker Lục Châu cách tòa nhà tổng bộ không xa.
Nhuế Nhất Hòa nhìn thấy một tòa nhà kỳ lạ từ cửa sổ, trông giống như một bàn tay đang làm động tác Ok.
Càng đi vào trong càng phát hiện ra mỗi tầng trong tòa kiến trúc này đều tồn tại sự vặn vẹo.
Gạch của tòa nhà được ghép lại theo sáu màu của Khối Rubik, gam màu rất rực rỡ lòe loẹt.
Không hổ là công ty Dreammaker Lục Châu.
Chỉ riêng tòa nhà văn phòng cũng có thể nổi bật lên giữa những ngôi nhà giàu trí tưởng tượng khác nhau ở Lục Châu.
Trên thiết bị phi hành chỉ có Nhuế Nhất Hòa là chưa từng đến công ty này.
Tổng đội trưởng nhìn cô đang tràn ngập vẻ ngạc nhiên thì trêu chọc: "Hình ảnh tòa nhà này vẫn xuất hiện ở đầu mỗi chương trình, cô nhìn chưa thấy chán à?"
“Nhìn tận mắt cảm giác rất khác.” Nhuế Nhất Hòa cười nói: "Hơn nữa, tôi toàn trực tiếp bỏ qua phần mở đầu và kết thúc, nên nghĩ lại thì cũng lâu lắm rồi không nhìn thấy tháp Dreammaker."
Đúng, tòa nhà kỳ lạ này có một cái tên được biết đến trên toàn thế giới là tháp Dreammaker.
Những người làm việc ở đây đều là con người.
Tổng đội trưởng từ chối cho ý kiến, anh ta nói: "Thì cũng chỉ dạng này..."
Jack tóc đen điều khiển thiết bị phi hành đậu trên tầng cao nhất, cô gái Thứ Tư là người dẫn đầu xuống trước.
Đoàn người đi thang máy lên tầng hai mươi mốt và không gặp ai trên suốt đoạn đường đi.
Mặc dù vậy thì vẫn có thể thấy tháp Dreammaker hoàn toàn khác với tòa nhà tổng bộ đội hộ vệ vô cùng nghiêm túc kia, trông nó đặc biệt sống động.
Trong thang máy lúc vừa rồi có một chú chó điện tử tươi cười.
Nó được làm giống như thật, chức năng duy nhất của nó là xác định danh tính của người đi thang máy.
Thiết bị phi hành đang đậu trên tầng cao nhất, tầng hai mươi mốt chắc hẳn là điểm giao nhau của hai ngón tay giơ lên của tháp Dreammaker.
Cô gái Thứ Tư quen thuộc chỗ này nên dẫn đường ở phía trước, họ đi qua một hành lang treo đầy các loại giải thưởng khác nhau, đi ngang qua một văn phòng đang mở rộng cửa.
Nhuế Nhất Hòa vô thức nhìn vào bên trong, ánh mắt cô chợt sững lại.
Bên ngoài văn phòng này treo biển ‘Phòng quản lý’, bên trong là một người đàn ông trung tuổi, bụng phệ.
Bên cạnh ông ta là một nghệ thuật gia có dáng cao lớn, thần sắc mệt mỏi, ủ rũ.
Mái tóc nâu bồng bềnh xõa trên vai, nước da trắng ngần, đường nét thâm thúy, bộ râu quai nón gợi cảm khó hiểu.
Người này cũng mặc quần áo rất lạ.
Thứ lỗi cho Nhuế Nhất Hòa vì sự hiểu biết nông cạn của cô.
Loại quần áo biểu diễn, quần dài phối hợp da báo này người thường thực sự không mặc nổi, nhưng vị kia lại có thể trị được phong cách này.
Thực ra đây là một thiết lập mới của sứ giả dẫn đường, Đệ Ngũ Triều Lãng.
Ngay cả nốt ruồi nhỏ màu đỏ ở giữa lông mày của anh