Đệ Ngũ Triều Lãng rất muốn nói mình sẽ chẳng cho cô tí điểm thưởng nào, nhưng anh cảm giác nếu mình thật sự nói ra khỏi miệng, Nhuế Nhất Hòa đang ở trên giường sẽ lập tức có thể ném tấm thẻ gỗ hối lộ vào trong tấm huân chương không gian một lần nữa.
Sau đó, từ nay về sau, cô sẽ không đề cập tới chuyện này nữa.
Rồi sau khi rời khỏi phó bản rồi, cô sẽ lập tức bán cái thẻ gỗ hối lộ đi.
Vì vậy, anh chỉ có thể thả chậm giọng mình, bảo: "Tôi không có cách nào tiến hành giao dịch điểm thưởng trực tiếp cho người chơi.
Trừ cái đó ra, cô muốn cái gì?"
"Thứ tôi muốn rất đơn giản.
Ví dụ như, trả lời vấn đề tôi hỏi trước đã.
Vì sao đầu mối cần được thể hiện ở dạng đồng dao?"
Đệ Ngũ Triều Lãng phun ra một ngụm khói, đứng dậy đi tới bên cạnh cửa sổ.
"Tôi nghĩ là cô đã đoán được nguyên nhân rồi."
Nhuế Nhất Hòa thẳng thắn nói: "Đúng là có suy đoán một chút, nhưng cũng không thể xác định là bản thân đã đoán đúng rồi."
"Lan Xuyến đã từng nói với cô, rằng chỉ cần sứ giả dẫn đường biết manh mối của phó bản thì bình thường sẽ không lừa gạt người chơi.
Ở trong cái phó bản này, tôi không hề cố ý giấu giếm manh mối, có ý muốn rèn luyện người chơi, mà manh mối mà tôi lấy được chỉ có một bài đồng dao."
Lan Xuyến là sứ giả dẫn đường Nhuế Nhất Hòa gặp được trong phó bản "Gõ thai", một cô gái cực kỳ nhã nhặn.
Hình như cô ấy là cấp dưới của Đệ Ngũ Triều Lãng.
Cũng bởi vì không dự liệu được năng lực của ma nữ Dư Cẩm Bối quá mạnh mẽ, có thể hủy diệt thế giới phó bản nên mới cần Đệ Ngũ Triều Lãng ngừng nghỉ ngơi trước thời hạn, chạy tới thế giới phó bản giúp đỡ.
Nhuế Nhất Hòa gật đầu: "Tôi hiểu rồi."
Cô suy nghĩ một chút lại hỏi: "Cách sứ giả dẫn được lấy được manh mối phó bản không phải là đi vào phó bản trước thời gian đó à?"
"Sứ giả dẫn đường sẽ đi vào trong phó bản trước, nhưng là chỉ trước người chơi một bước thôi.
Nguyên nhân đi trước một bước cũng không phải là để lấy được manh mối phó bản, mà là để tiện cho người chơi thuận lợi tới được vị trí mục tiêu.
Cách lấy được manh mối phó bản tương tự với một cách "bói toán" nào đó với độ chuẩn xác trăm phần trăm.
Được rồi, đầu mối trọng tâm câu chuyện chỉ mới đến đây thôi, tôi không thể nói thêm nữa.
Coi như tôi có thể nói được nhiều hơn nữa đi, thì cô cũng không nghe được...!nó sẽ bị che lại.
Tiết kiệm thời gian một chút, giữ lại để mà qua phó bản.
Đừng quên thời hạn của phó bản là 72 tiếng đồng hồ."
Nhuế Nhất Hòa nhìn ngài thị trưởng đưa lưng về phía mình, nghĩ là dùng cách như xem bói để nhận được manh mối, vậy có được một bài đồng dao thế kia cũng không kỳ quái.
Sắc trời bên trong phó bản âm trầm.
Rõ là mới bắt một ngày thôi, lại trông như đang lúc hoàng hôn vậy.
Gió lạnh thổi vào trong nhà, cô giật mình hồi tỉnh, đẩy cái thẻ gỗ hối lộ về phía trước.
"Chắc tôi cũng được xem là một người chơi ưu tú nhỉ.
Ngài thị trưởng nhất định cũng là một trong những sứ giả dẫn đường đáng tin cậy nhất.
Không biết ngài thị trưởng có thể đưa tôi theo trong những chuyến đi sau này hay không? Tôi sẽ là một trợ thủ tốt, phối hợp cực kỳ ăn ý với anh."
Trong kết toán của phó bản Khối Rubik công nghệ cao, cũng nhờ được sứ giả dẫn đường chỉ định mà Nhuế Nhất Hòa có thể vượt cấp tham gia phó bản, đạt thêm được năm trăm điểm thưởng.
Bỏ việc vượt cấp tham gia phó bản hạng nhất đi, chỉ có mỗi việc được chỉ định thôi...!thì cũng có thể nhận thêm được một ít điểm thưởng phải không?
Trong mắt của Nhuế Nhất Hòa, chuyện người chơi được sứ giả dẫn đường chỉ định tham gia phó bản giống như là việc khách hàng chỉ định thợ cắt tóc phục vụ cho mình ở trong một tiệm tóc vậy.
Người được lựa chọn sẽ được nhận thêm thu nhập.
Cũng không phải là ở phó bản nào trưởng tàu cũng sẽ đưa cho người chơi thẻ gỗ hối lộ.
Nhưng nếu như ngài thị trưởng bằng lòng chỉ định cô, mỗi phó bản cô đều sẽ được nhân thêm điểm thưởng, chắc chắn càng hời hơn nữa.
Cô còn có thể thành lập với sứ giả dẫn đường đáng tin cậy một mối quan hệ hợp tác lâu dài.
So với việc bán trực tiếp cho Plankton thì giá trị cao hơn nhiều.
Ngài thị trưởng xoay người, tóc anh bị gió thổi có chút rối tung.
Đuôi lông mày hơi nhíu lại, trong mắt có tia hài hước chợt lóe lên.
"Người mà dám chỉ định cô lần trước, tôi nhớ là người đó đã bị nổ tung rồi."
Nhuế Nhất Hòa: "..."
Đúng thế, nổ thành mảnh nhỏ rồi!
Nhưng chẳng phải lúc đó là vì tôi cần hoàn thành nhiệm vụ sao?
Ngay lúc Nhuế Nhất Hòa đang tưởng rằng quý ngài thị trưởng sẽ từ chối, thì lại nghe anh đồng ý.
"Tuy nhiên, nếu không phải ở trong tình huống vượt cấp mà vẫn được sứ giả dẫn đường chỉ định tham gia phó bản, thì mỗi lần cô chỉ có thể phá lệ nhận được được 300 điểm thưởng thôi."
Nhuế Nhất Hòa ăn ngay nói thật: "Còn hơn cả trong dự đoán của tôi nữa.
Được rồi, cơ bản thì trong một phó bản ngài có thể chỉ định mấy người?"
Đan Tiểu Dã vào phó bản cấp B cũng vốn là đã vượt cấp rồi.
Nếu được chỉ định, hoàn thành nhiệm vụ có thể nhận thêm 500 điểm thưởng.
"Tôi biết cô muốn làm gì.
Tôi có thể chỉ định bạn cùng đội của cô, nhưng nếu không đủ độ tham gia vào nhiệm vụ chính cũng như nhiệm vụ chi nhánh thì cậu ta cũng không lấy được điểm thưởng cộng thêm đâu."
Độ tham gia vào hai nhiệm vụ chính và chi nhánh là phải lấy mạng ra đổi.
Trong phó bản cấp B, định vị của Đan Tiểu Dã rất bừa bãi.
Sống được mới quan trọng, không nên mạo hiểm làm gì.
Cô gật đầu, không trì hoãn thêm thời gian nữa, rời khỏi căn phòng của ngài thị trưởng.
Lầu hai đã không còn người chơi nữa, chỉ có một nữ tu sĩ cao gầy, bẩn thỉu đang đứng ở đầu cầu thang.
Đó không phải Alva, cũng không phải nữ tu sĩ mập Nhuế Nhất Hòa nhìn thấy ở dưới giường bên trong phòng, nhưng nhất định là một trong ba cái tên Thời Triết đã từng gọi.
Không biết là nữ tu sĩ Linda, hay là nữ tu sĩ Lisa nữa.
Nửa gương mặt của người nữ tu sĩ này cũng bị hủy tương tự, chỉ còn miệng và nửa mũi, không có mắt.
Một người nữ tu sĩ già, ba nữ tu sĩ trẻ tuổi.
Trong bài đồng dao có câu: Bốn con mèo không có mắt, phun ra mười hai lệnh cấm.
Cô đoán bốn con mèo là đại diện cho bốn người nữ tu sĩ.
Nhuế Nhất Hòa tới gần nữ tu sĩ.
Người nữ tu sĩ này bèn ngẩng đầu lên liếc nhìn cô một cái.
Mặc dù không tính là nhường đường, nhưng cô ta cũng không chủ động công kích.
Cô cũng không muốn ra tay với nữ tu sĩ.
Bởi lẽ, điều đầu tiên trong mười hai lệnh cấm trên tường ngoài nhà thờ chính là cấm bạo lực.
May mà nữ tu sĩ cũng đủ gầy, cô có thể miễn cưỡng chen người đi qua từ bên cạnh.
Cô bước nhanh xuống lầu, dưới lầu cũng không còn người.
Nữ tu sĩ già ngồi trong phòng ăn trước đó không biết đi đâu rồi.
Nhuế Nhất Hòa đi qua hành lang.
Mấy người chơi đang ở trong giáo đường nghe được tiếng bước chân thì đồng loạt nhìn về phía cô.
Mà tình huống ở trong giáo đường cũng có phần kỳ lạ: Người chơi chia làm ba nhóm mỗi bên đứng một chỗ, canh giữ ở bên cạnh Thời Triết.
Thời Triết lại đang ngồi xổm trên một cái ghế dài, dùng một cây thước đo đạc khoảng cách, lại dời những con rối chuột xiêu vẹo tới vị