Trong lúc nhất thời, Nhuế Nhất Hòa rất tò mò về việc làm sao Thời Triết lại phân ra được nhiều nhân cách đến vậy, hơn nữa mỗi một nhân cách còn có cá tính riêng, vì vậy cô lên tiếng hỏi.
Người mặt cười trả lời: “Về cơ bản, các nhân cách không có siêu năng lực đã được phân ra từ trước khi Thời Triết nhập viện.
Ví dụ như tôi, bởi vì ba dượng của Thời Triết là một con sâu rượu, một con bạc đáng sợ, không thích trẻ con vừa sinh ra đã khóc.
Nếu lúc nào cũng giữ vững nụ cười thì sẽ bị đánh ít hơn.
Lúc Thời Triết và ba dượng của mình ở nhà cùng nhau, tôi sẽ xuất hiện.”
“Nếu ba dượng uống quá say sẽ ra tay rất ác, lúc đó sẽ có con chuột nhỏ xuất hiện, nó né tránh rất giỏi.
Chỉ cần cho nó một chút thời gian, nó sẽ ngay lập tức tìm được chỗ trốn trong căn phòng chật hẹp đó.
Trừ khi nó chủ động xuất hiện, nếu không ba dượng nhất định không thể tìm được nó.”
“Người hầu gái tồn tại để thay thế Thời Triết hoàn mỹ hoàn thành việc nội trợ, nếu cô ta có ích thì sẽ không bị ăn đánh nhiều.”
“Hiếm khi mẹ mới về nhà, khi bà ta không hài lòng sẽ tìm Thời Triết gây chuyện, lúc này Tiểu Ân sẽ xuất hiện.
Điều khiến Thời Triết cảm thấy đau lòng nhất không phải là những trận đánh đập của ba dượng, mà chính là sự trách móc của mẹ.”
Nhuế Nhất Hòa hiểu rõ nhưng vẫn hỏi: “Người gϊếŧ ba mẹ Thời Triết là Phùng Phụng đúng không?”
Người mặt cười gật đầu: “Đúng thế, sau đó Thời Triết trở thành kẻ tình nghi và bị bắt lại, sau thêm một khoảng thời gian trị liệu thì anh ta được đưa đến viện mồ côi trong một trấn nhỏ.”
“Vậy, tại sao bà nội lại xuất hiện?”
Trước khi Thời Triết được đưa vào viện mồ côi, mỗi một nhân cách phân liệt đều có tác dụng nhất định.
“Thực ra bà nội xuất hiện trong thời gian Thời Triết nằm viện điều trị.
Nhưng thân thể của bà cụ không được tốt, rất ít khi xuất hiện, chỉ có lúc tiếp nhận đánh giá tâm lý bà cụ mới thức tỉnh và làm chủ thân thể.
Cũng vì có sự tồn tại của bà nội nên đám chúng tôi mới được xác định là ‘điều trị khỏi’, sau đó xuất viện và được đưa đến viện mồ côi.”
“Thì ra là thế.”
Người mặt cười nói tiếp: “Nhân cách có siêu năng lực xuất hiện sau khi hoàn thành ‘nghi thức tế tự’.
Tôi cũng không hiểu rõ bọn họ lắm… Nhưng cho dù là tôi hay là các nhân cách có siêu năng lực cũng đều không dám chống lại Jormungandr.
Ông ta rất tài giỏi, chính ông ta đã sáng tạo thế giới Bên Trong.”
Nhuế Nhất Hòa nghe xong, lên tiếng hỏi người mặt cười: “Anh có để bụng chuyện tôi còng tay anh lại không?”
Sau khi nhận được câu trả lời không sao, Nhuế Nhất Hòa ném ma ăn thịt người ra ngoài một cách thô bạo, rồi lập tức còng tay người mặt cười và người hầu gái lại.
Người mặt cười thờ ơ nhìn bàn tay bị còng lại của mình, đến khi nhìn thấy người hầu gái cũng bị còng, suýt chút nữa anh ta đã lên tiếng cầu xin ‘đừng còng tay cô ấy’, nhưng cuối cùng lại biến thành câu: “Xin cô gϊếŧ cô ấy trước! Ít nhất sau khi hồi sinh vết thương trên người cô ấy sẽ biến mất.
Nếu cứ để như vậy, cô ấy sẽ đau đến mức sống không bằng chết.”
Ngực người hầu gái chảy đầy máu, vết thương trên cánh tay và lưng sâu đến mức nhìn thấy cả xương.
Vết thương như vậy, dù có uống một lọ ma dược cũng không điều trị được.
Nhuế Nhất Hòa nghe theo lời người mặt cười, cô bẻ gãy cổ người hầu gái, để cô ta chết không bị đau khổ dày vò.
Cô nghe thấy âm thanh quen thuộc ở bên ngoài, gấp gáp đi ra cửa nhìn.
From app TYT & Thảo Vân team
Cuộc chiến đấu ở bên ngoài đã kết thúc được một lúc, Nhuế Tam Hòa mặc một bộ quần áo thủy thủ có hai màu trắng xanh đan xen dẫm chân lên người Nhạc Nguyên Mưu.
Người đang đứng tựa vào tường, chân đạp trời cao, ngón trỏ đang đùa nghịch chiếc nhẫn trong tay chính là yêu nữ Nhuế Nhị Hòa.
Nhuế Nhất Hòa còn gì mà không hiểu nữa.
Chắc chắn là Nhuế Nhị Hòa thừa dịp Nhuế Tam Hòa đang khống chế Nhạc Nguyên Mưu, cô ta đột nhiên xuất hiện cướp được chiến lợi phẩm.
Hết lần này đến lần khác cô ta còn tỏ ra khiêu khích: “Cướp đồ vật của một tên vô dụng mà còn tốn nhiều thời gian như thế.
Ôi! Thiên sứ không có cánh, đừng nói anh cũng là một tên vô dụng nhé.”
“Tôi không muốn cướp đoạt, chỉ muốn khiến anh ta phải trả giá đắt vì đã lừa gạt nhân cách chủ… Hơn nữa, phải để cho anh ta hóa thân cho đôi mắt ‘cay’ của mình, sau đó bồi tội với tôi.”
Nói đến đây, giọng nói của Nhuế Tam Hòa thay đổi, trở nên cao vút.
“Tôi có phải đồ vô dụng hay không, nhân cách chủ rõ ràng nhất.
Dù thế nào thì tôi cũng mạnh hơn cái đồ bình hoa nhà cô, tên vô dụng vẫn phát huy được tác dụng, nếu bình hoa không xinh đẹp thì ngay cả giá trị thường thức cơ bản cũng không có, nó chỉ là gánh nặng mà thôi.”
Nhuế Nhị Hòa: “…”
Bởi vì anh ta mắng đúng chỗ nên cô ta không thể phản bác.
Nhuế Tam Hòa có tính chủ động rất mạnh, chuyện gì cũng xông lên phía trước, bảo vệ nhân cách chủ, còn yêu nữ Nhuế Nhị Hòa lại cực kỳ lười, gặp chuyện gì cũng lùi về phía sau, cô ta còn đi giày quá cao, muốn đi lại trong sân thì phải có người đỡ mới đi được.
“Nhất Hòa, biểu cảm đấy của cô là thế nào?”
Nhuế Nhị Hòa thẹn quá hóa giận, đạp một phát lên tay Nhạc Nguyên Mưu.
“Anh thấy anh ta nói có đúng không?”
Nhuế Nhất Hòa chắc chắn mình đã nghe được âm thanh ‘rắc rắc’ vang lên, đó là âm thanh xương bàn tay của con người bị gãy.
Gót giày mảnh khảnh đỡ lấy trọng lượng cơ thể của một cô gái trưởng thành, đủ sức tạo nên tổn thương nghiêm trọng cho nam giới.
Thảm quá đi!
Trong lòng Nhuế Nhất Hòa không đồng tình với Nhuế Nhị Hòa, vội vàng lảng tránh câu hỏi chết chóc này, chỉ nói: “Đi thôi! Đến những phòng khác xem thử thế nào?”
Nhuế Nhất Hòa không có dũng khí nhìn biểu cảm trên mặt người bị hại, không phải do lương tâm cô trỗi dậy, mà vì đối phương đã biến thân thành ‘thiếu nữ ma thuật’, thật sự cay mắt không chịu nổi.
Một người đàn ông dịu dàng, có làn da trắng nõn nhưng không hề nữ tính, trên người mặc bộ quần áo liền người bó sát màu trắng, bên ngoài khoác một chiếc váy dài màu lam, trước ngực có một chiếc nơ con bướm màu đỏ… Nếu chị gái xinh đẹp Thủy Băng Nguyệt nhìn thấy hình ảnh này, nhất định sẽ hét lên ‘thật là xinh đẹp đáng yêu’.
Mặc lên người một người đàn ông cơ bắp cuồn cuộn…
Nhuế Nhất Hòa thấy trạng thái biến thân của anh ta đã hoàn thành, cô hận không thể chọc mù hai mắt mình, Nhuế Tam Hòa đáng thương, phải tận mắt chứng kiến cả quá trình biến thân.
Mọi người đều biết, cô gái xinh đẹp biến thân là chuẩn bị ‘nổ tung quần áo’ đấy.
Rốt cuộc điều gì đã khiến Nhạc Nguyên Mưu đổi lấy huyết mạch ‘thiếu nữ ma thuật’?
Sau khi nhìn thấy ông chủ biến thân, thật sự sẽ có nhân viên tình nguyện phục tùng anh ta sao? Làm theo anh ta sẽ bị coi là biếи ŧɦái, cả đời không thể lấy vợ.
Hai nhân cách phụ