Cửa ra của thế giới Bên Trong nằm ở tầng ba.
Trên đường đi, Nhuế Nhất Hòa vẫn luôn buồn bực, tại sao mình lại không nghĩ ra chuyện này sớm hơn.
Thế giới Bên Trong và thế giới Bên Ngoài tồn tại đối xứng nhau, công trình kiến trúc của hai thế giới giống nhau, mà cách trang trí nhà cửa cũng giống nhau.
Trong thế giới Bên Ngoài, vật phẩm quan trọng được giấu ở đâu thì cũng có khả năng sẽ tìm thấy nó ở vị trí tương ứng trong thế giới Bên Trong.
Ví dụ, ở bên dưới thùng rác trong căn phòng thứ hai của tầng ba ở thế giới Bên Ngoài có vật phẩm thần kỳ ‘viện mồ côi vườn Eden - ảnh lưu niệm thời gian’ thì phía dưới thùng rác ở thế giới Bên Trong chính là chiếc đồng hồ hai mươi tư vạch giờ.
Hai cây đại thụ có cành lá rậm rạp ở thế giới Bên Ngoài, mặc dù ở thế giới Bên Trong nó trở nên héo khô, trong trạng thái đã chết nhưng nó vẫn tồn tại như trước.
Ở thế giới Bên Ngoài, trên bức tường của lăng mộ có treo thánh giá ngược.
Ở thế giới Bên Trong, có một bức tranh mặt người mờ nhạt, vặn vẹo được treo trùng lên vị trí đó.
Những thứ này đều đối xứng nhau, tình huống tương tự như thế còn rất nhiều.
Trên Thần Đàn ở thế giới Bên Trong có một bức tượng thần có thể nối liền thế giới, tại sao trên Thần Đàn ở thế giới Bên Ngoài lại không có gì cả?
Từ sâu trong bóng đêm tăm tối, có một con quái vật đầu mèo nhào ra.
Nhuế Nhất Hòa giơ súng trong tay lên, để quái vật cho người phía sau xử lý.
Cô đẩy cửa ra, Lư Lan Lan đã hất bay tất cả chướng ngại vật lên, để lộ ra một chiếc đồng hồ được giấu ở bên dưới.
Cô ngồi xổm xuống, thành thạo xoay ba chiếc kim theo chiều ngược chiều kim đồng hồ.
“Tích tắc, tích tắc, tích tắc, tích tắc, két két.”
Bóng tối biến mất, một lần nữa trở lại thế giới Bên Ngoài.
Trong đầu Nhuế Nhất Hòa vang lên một tiếng ‘oong’, ý thức của cô không ngừng tan rã.
Trước đây không lâu tình huống này đã từng xuất hiện, đó là lúc nhân cách có dấu hiệu chuyển đổi, một lúc lâu sau tình trạng này mới ngừng lại.
Nhuế Nhất Hòa nhẹ nhàng bay lên, đáp xuống bên ngoài một vòng ánh sáng.
Xung quanh vòng sáng có bốn chiếc ghế tựa, nhưng chỉ có một chiếc có người ngồi, ba chiếc còn lại vẫn trống không.
Trên chiếc ghế tựa duy nhất có người ngồi là một anh chàng có sống mũi cao thẳng, cả người tràn ngập hơi thở thanh khiết, chính là thiên sứ không cánh Nhuế Tam Hòa.
“Nhân cách chủ… Nhuế Nhất Hòa, mời ngồi.”
Nhuế Nhất Hòa nghe lời ngồi xuống, cô biết yêu nữ Nhuế Nhị Hòa không có ở đây, có khả năng cô ta đang ở bên ngoài khống chế thân thể.
“Đây là thế giới nội tâm trong cơ thể chúng ta, cũng là trung tâm điều khiển nhân cách hoán đổi.
Nhân cách nào muốn khống chế thân thể, chỉ cần đứng vào bên trong vòng sáng.”
Nhuế Tam Hòa búng tay, từ trong bóng tối phía trước xuất hiện một bức màn, phía trên chính là tình huống ở bên ngoài.
Nói cách khác, đây chính là cảnh tượng được nhìn thấy thông qua đôi mắt của cơ thể.
Dưới sự khống chế của Nhuế Nhị Hòa, một ‘Nhuế Nhất Hòa’ vẫn luôn lạnh nhạt, không gần gũi bỗng nhiên bộc phát mị lực.
Đan Tiểu Dã chỉ mới nói với cô ta mấy câu, đã bị đôi mắt to tròn hút hồn người kia nhìn chằm chằm đến mức cả người nóng lên, cả cổ và mang tai đều đỏ bừng.
May là mặc dù yêu nữ thích lấy việc trêu đùa người khác làm thú vui, để đạt được cảm giác thành tựu không gì sánh bằng từ trong tình yêu của con người, nhưng cô ta cũng biết chuyện gì là quan trọng hơn, cả một đường đều chạy chậm về phía nhà thờ.
Nhuế Nhất Hòa yên tâm.
“Để yêu nữ thay thế cô là bởi vì tôi có chuyện muốn nói với cô.”
“Cô ta đồng ý giúp anh à?”
Yêu nữ và thiên sứ không hợp nhau.
“Không phải là cô ta đang giúp tôi, mà là đang giúp cô, cũng là giúp chính mình.”
Không có lý do gì để từ chối.
Nhuế Nhất Hòa hiểu rõ, gật đầu, cô chỉ vào chiếc ghế thứ tư và hỏi: “Nó thuộc về ai?”
“Thuộc về nhân cách mới vẫn chưa xuất hiện, là một tên rất phiền phức.
Anh ta chịu ảnh hưởng rất lớn từ Jormungandr, rất có khả năng chính là một nhân cách tà ác.
Nếu gϊếŧ chết một nhân cách phụ ở thế giới Bên Trong thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến nhân cách chủ.
Vì vậy, trước khi nhân cách thứ ba xuất hiện, chúng ta phải xử lý xong tất cả, vượt qua phó bản.”
“Được thôi.”
“Tôi biết mọi chuyện sẽ không dễ như thế… Không phải chỉ khi bị gϊếŧ Jormungandr mới có thể hồi sinh và đạt được sức mạnh mạnh mẽ hơn, ông ta cũng có thể tự sát để đạt được mục đích như vậy.”
Hiện tại, lực chiến đấu của Nhuế Tam Hòa mạnh hơn Jormungandr, nhưng anh ta không dám đảm bảo mình có thể ngăn cản một người có quyết tâm muốn tự sát.
Nhuế Nhất Hòa nghĩ kỹ mới nói: “Lần tiếp theo tiến vào thế giới Bên Trong sẽ nguy hiểm hơn hai lần trước rất nhiều.”
Đúng thế.
Đây cũng là một trong những điều mà Nhuế Tam Hòa muốn nói với nhân cách chủ, nhưng cũng không phải là điều quan trọng nhất.
Anh ta cố ý để yêu nữ khống chế thân thể, để nhân cách chủ đi đến thế giới tâm linh, là vì anh ta muốn nói những chuyện không thể để cho người khác nghe được.
Một chuyện vô cùng quan trọng, cho dù là Đan Tiểu Dã vẫn luôn ở bên cạnh nhân cách chủ như con ký sinh trùng, cũng không xứng biết chuyện này.
“Thời gian có hạn, tôi sẽ nói điểm chính.
Tôi phát hiện, sau khi số liệu cá nhân của cô được chỉnh sửa đến trạng thái tốt nhất là ‘duy nhất’, cô lại không biết nên sử dụng sức mạnh của bản thân thế nào.”
Nhuế Nhất Hòa: “… Anh đã nhìn ra rồi.”
“Không khó phát hiện, mấy lần chiến đấu gần đây rõ ràng cô càng ỷ lại vào súng lục và kỹ năng chiến đấu của mình.”
“Không thể sử dụng vu thuật, trạng thái hóa ma cũng không thể sử dụng, tôi không biết nhiều cách thức tấn công.”
“Ừ, tôi biết.” Nhuế Tam Hòa ôn hòa nói: “Thực ra, sức mạnh trong cơ thể của cô đã mạnh hơn ban đầu rất nhiều.
Sự tồn tại của hai loại sức mạnh đã đạt tới trạng thái cân bằng, chỉ là do cô không biết cách sử dụng mà thôi.
Cô chỉ cần học thêm hai đoạn thần chú thì mọi chuyện đều được giải quyết dễ dàng, trong đó có một đoạn tôi đã dạy cho cô rồi.”
Nhuế Nhất Hòa ngạc nhiên: “Là Thánh Quang Tịnh Hóa?”
“Đúng thế, thần chú là: Kính báo Chư Thần, mượn lực lượng bầu trời, tẩy rửa vẩn đục thế gian.
Nếu cô dùng thì có thể đổi thần chú thành ‘Kính báo Chư Thần, lấy lực lượng thiên không, tẩy rửa vẩn đục thế gian’.”
Chỉ cần đổi ‘mượn’ thành ‘lấy’, dường như chỉ thay đổi nguồn gốc lực lượng.
Một cái là ‘mượn’… Và một cái là của mình.
“Còn một đoạn khác sẽ do Nhuế Nhị Hòa dạy tôi đúng không?”
Thiên sứ Nhuế Tam Hòa gật đầu: “Hóa ra tự cô cũng hiểu rõ rồi.”
“Hai người các người… Chẳng phải thiên sứ và yêu nữ đều bị ảnh hưởng bởi thuộc tính nửa ánh sáng, nửa bóng tối của tôi mới sinh ra nhân cách phụ sao?”
Khóe miệng Nhuế Tam Hòa cong lên,