Nhuế Nhất Hòa cho nhân cách phụ Tham Tài có gương mặt buồn cười ăn một phát đạn, máu tươi văng tung tóe.
Viên trân châu đang kẹp giữa kẽ ngón tay thô của anh ta rơi xuống đất khiến cho mấy viên gạch nền vỡ vụn trông giống như mạng nhện.
Đan Tiểu Dã trói Tham Tài lại, thấy anh ta vẫn còn ngọ nguậy thì lập tức đánh ngất anh ta.
Khưu Bính trốn dưới gầm bàn đứng dậy nói: “Lúc chúng tôi bị truyền tống tới đây, đúng lúc nhìn thấy hai nhân cách phụ của Lý Miễn Đức, một tên thấp lùn, một tên tiểu bạch kiểm vừa cao vừa gầy bị nghiền thành thịt vụn.”
Nhuế Nhất Hòa tính ra thời gian hai nhân cách phụ của Lý Miễn Đức tiến vào trong thế giới Bên Trong, đưa ra kết luận bọn họ không may mắn rơi xuống tầng một.
Vận may quá kém!
Hai nhân cách phụ nối tiếp nhau mà chết, còn chết vô cùng thê thảm, chẳng trách lúc ở tầng hầm Lý Miễn Đức lại có phản ứng mạnh như thế.
Sau khi nhân cách phụ thứ ba A Đức chết đi vì cứu Lô Lan Lan, Lý Miễn Đức cũng chết theo.
Anh ta chết đi trong tình trạng không hề bị thương, không hề bị ngoại lực ảnh hưởng mà chỉ cảm thấy không thở được.
Nhưng số nhân cách phụ tử vong của các game thủ không được vượt quá hai người, nếu không, bọn họ không chỉ mất đi năng lực huyết thống mà còn có khả năng sẽ chết.
Nhuế Nhất Hòa chạy lên tầng hai theo hướng mũi tên chỉ, cô đã hiểu rõ các chi tiết còn lại.
Ở trong phòng của ngài thị trưởng, cô bắt được người mặt cười không hề có ý định trốn đi.
Người mặt cười đi đến trước mặt của sứ giả dẫn đường chằng khác gì chui đầu vào rọ.
Người mặt cười tự đưa mình đến cửa lên tiếng nhắc nhở: “Mọi người phải nhanh lên một chút, Jormungandr cực kỳ tức giận, cũng rất sợ hãi.
Để gϊếŧ chết mọi người, cho dù có phải chịu sự đau đớn của cái chết, ông ta cũng cam nguyện thừa nhận.”
“Ông ta đã tự sát để lấy được lực lượng ư?”
Nghe được câu hỏi của Nhuế Nhất Hòa, người mặt cười trả lời: “Đúng, không chỉ một lần, ông ta tự sát rất nhiều lần.”
Buổi trưa, lúc rời khỏi thế giới Bên Trong, Jormungandr vẫn còn bị Nhuế Tam Hòa đè ra đánh, không hề có lực đánh trả.
Bây giờ, Nhuế Nhất Hòa lo lắng, liệu cô và hai nhân cách phụ cộng lại có thể gϊếŧ được Jormungandr hay không.
“Nếu ông ta đã trở lên mạnh hơn thì tại sao không tự mình đến?”
Trong các bộ phim truyền hình, trước hết sẽ phái ra một lớp đàn em chịu chết, đợi đám đàn em chết hết rồi lại ra tay gϊếŧ chết Boss ngu ngốc, chuyện này thật sự có ư? Đợi đã, Nhuế Nhất Hòa đột nhiên nhớ tới mình chưa bao giờ nhìn thấy Jormungandr ở ngoài nhà thờ cả…
“Ông ta không thể ra khỏi nhà thờ!”
Người mặt cười gật đầu: “Đúng thế.”
Nhuế Nhất Hòa vẫy tay với Đệ Ngũ Triều Lãng im lặng giống như một bức phông nền.
“Ngài thị trưởng, tôi đi trước đây.”
Sứ giả dẫn đường bình tĩnh nói: “Đúng vậy, tầng hai không còn nhân cách phụ của Thời Triết nữa.”
“Đã biết.”
Đôi mắt Nhuế Nhất Hòa cong cong, lúc rời khỏi căn phòng còn tốt bụng đóng cửa lại.
Người mặt cười thấp giọng hỏi: “Quan hệ giữa anh ta và cô là gì vậy?”
Nhuế Nhất Hòa nghĩ nghĩ: “Đối tượng hợp tác?”
“Lúc cô nói chuyện với anh ta rất khác thường.”
Nhuế Nhất Hòa khó hiểu hỏi: “Nói rõ xem nào, sao lại không giống nhau?”
Người mặt cười nói ra một tính từ.
“Vẻ mặt hứng khởi.”
Cô chỉ cảm thấy trêu chọc khiến sứ giả dẫn đường thay đổi sắc mặt rất vui mà thôi.
“Anh ta nói chuyện với cô cũng rất khác bình thường.” Người mặt cười lại nói: “Nửa phút trước khi cô bước vào phòng, anh ta vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cửa phòng, một giây trước khi cô bước vào phòng thì bắt đầu dời ánh mắt đi.”
“Ồ…”
“Đợi chút nữa tìm được người hầu gái, mong cô hãy dịu dàng một chút.”
“Tại sao?”
“Bởi vì tôi yêu cô ấy… Nể tình tôi đã từng giúp đỡ mọi người đi.”
… Nói cách khác, là người mặt cười yêu đơn phương.
So với em trai mặt cười thì rõ ràng người hầu gái cuồng tín lại yêu Jormungandr thật lòng.
Nhuế Nhất Hòa gật đầu: “Tôi đồng ý yêu cầu của anh.”
Nhưng lúc gặp người hầu gái ở tầng ba, cô ta đã bị người khác bắt được, hơn nữa còn đánh bất tỉnh.
Ba người Khưu Ất, La Tiểu Ngọc, Tiêu Hà đã càn quét xong tầng ba, Nhuế Nhất Hòa nắm chặt mảnh vỡ âm phủ trong tay, mũi tên vẫn chỉ đến hướng của căn phòng ở cuối hành lang.
Nhân cách phụ của Tiêu Hà và ký sinh vật dung hợp, cũng không bị bắn trực tiếp ra khỏi cơ thể cô ta.
Người thạch trói hết mấy nhân cách phụ của Thời Triết lại, cô không cần ra tay, nghi ngờ hỏi: “Tôi vừa nhìn qua, bên trong không thể có người được.”
“Trong đó có lẽ là con chuột nhỏ.”
Nhuế Nhất Hòa không làm việc không có mục đích, chẳng phải trong các nhân cách phụ của Thời Triết có một người rất giỏi lẩn trốn hay sao? Người đó được mệnh danh là chỉ cần đã trốn thì không ai có thể tìm ra được.
Cô đi vào căn phòng mà mũi tên chỉ, phát hiện bên trong chỉ có một chiếc giường và một chiếc tủ treo quần áo.
Tủ quần áo đã bị mở ra, rõ ràng có người đã kiểm tra rồi.
Ánh sáng từ súng lục chiếc sáng từng ngóc ngách của tủ quần áo, cho dù là ngăn kéo nhỏ không thể giấu người, Nhuế Nhất Hòa cũng không bỏ qua, tỉ mỉ tìm kiếm.
Có lẽ nhìn thấy tốc độ của cô quá chậm, mũi tên trực tiếp chỉ vào giường nhỏ.
Nhuế Nhất Hòa ngồi xổm xuống.
Dưới giường không có ai.
Nhưng chắc chắn mũi tên không chỉ sai.
Nhuế Nhất Hòa đã biết con chuột nhỏ trốn ở đâu rồi.
Đây đúng là điểm mù thị giác, hơn nữa trong bóng đêm, người bình thường có dũng khí lật ga giường lên để kiểm tra gầm giường đã rất to gan rồi.
Trong tiềm thức cũng không có mấy người dám ngẩng đầu lên nhìn.
Tiềm thức cho rằng, dưới ván giường không thể có người dán vào đó được.
Không người dự đoán, cô đối mặt trực tiếp với một đôi mắt đen láy, nhìn thấy một con chuột nhân cách phụ vừa gầy vừa nhỏ.
Cô không có biểu cảm gì, đưa tay lên kéo nó ra ngoài.
“Cô là người đầu tiên tìm ra tôi, ngay cả Jormungandr cũng không tìm được tôi.”
Nhuế Nhất Hòa chẳng thèm nói ‘tìm được cậu không phải là tôi mà là mảnh vỡ âm phủ’, cô cũng không có tâm trạng tán chuyện cùng với nhân cách phụ của Thời Triết, lập tức bịt miệng của con chuột nhỏ lại.
Cô trực tiếp nhảy từ cửa sổ tầng ba xuống dưới, đi thẳng tới bên ngoài nhà thờ.
Nhạc Nguyên Mưu bắt được quỷ giữ cửa và Queen đã đứng đợi trước cửa từ lâu, đợi các game thủ trong căn nhà dẫn ‘tù binh’ đến đây.
Tất cả game thủ đã tập hợp đông đủ, bắt được mười nhân cách phụ của Thời Tiết.
Ngoại trừ Jormungandr, người duy nhất chưa bị bắt là quỷ gϊếŧ người Phùng Phụng, có khả năng anh ta đang ở trong nhà thờ.
Tình huống của các game thủ và nhân cách phụ của họ như sau:
Không tàng hình hoàn toàn, La Tiểu Ngọc.
Nhân cách phân liệt: 2, đã chết: 1, nhân cách phụ còn sống là La Tiểu Lâm, vẻ ngoài khá giống La Tiểu Ngọc nhưng cảm giác tồn tại mạnh hơn nhân cách chủ rất nhiều, mặc dù không có năng lực huyết thống nhưng ý thức chiến đấu khá tốt, lực phòng ngự cũng rất cao.
Huyết mạch thiên lôi tướng tinh, Khưu Ất.
Nhân cách phân liệt: 3, đã chết: 0.
Các nhân cách phụ đều có cá tính riêng, tất cả đều không có năng lực huyết