Tiếng máy móc điện tử vang lên: "Đang đổi số tàu cho bạn..."
"Chờ chút." Nhuế Nhất Hòa đi đến bên quầy báo, bảo Plankton đừng xuất vé vội.
Plankton tức giận nói: "Giao dịch 1vs1, quầy báo chỉ ủng hộ giao lưu trao đổi 1vs1, người chơi không được cắt ngang giao dịch, mời đi ra phía sau.
Cô muốn giao nhận nhiệm vụ cũng phải xếp hàng trước đã."
Nhuế Nhất Hòa: "Bà ấy có thể giao quyền cho tôi trước, rồi tôi sẽ trao đổi với anh."
Plankton: "Cô nghĩ tôi đang tư vấn bảo hiểm đấy à?"
Nhuế Nhất Hòa nhíu mày: "Anh hiểu nhiều thứ lắm mà!"
Một ánh mắt đầy tức giận rơi trên người cô, chủ nhân của ánh mắt ấy hận không thể quăng một cây đuốc thiêu chết Nhuế Nhất Hòa.
Đáng tiếc là không làm được, chỉ có thể phẫn hận thấp giọng oán giận: "Cái đám nghèo rớt mồng tơi kia cũng quá dè chừng rồi...!Người chơi tư chất tốt thì nên ném vào mấy phó bản khó ấy, cấp D là cái khỉ gì...!Phải vào phó bản cấp C cấp B cấp A kia kìa."
Nhuế Nhất Hòa nghe không sót một chữ, trong lòng suy nghĩ về lời nói của anh ta, trên mặt vẫn cười cười, kéo Ngụy Ngọc Cầm sang một bên nói nhỏ.
Ngụy Ngọc Cầm nghe xong không chắc chắn nên hỏi lại: "Làm thế có được không?"
Nhuế Nhất Hòa: "Không thử sao biết được.
Điểm thưởng vào sống ra chết mới tích góp được, mất trắng thì phí lắm.
Tranh thủ lúc nó vẫn có ích, da mặt phải dày lên một chút, tuyệt đối đừng cảm thấy ngại."
Ngụy Ngọc Cầm lấy hết dũng khí, tiến lên hỏi Plankton, có thể đổi một quyển ‘sách pháp thuật’ của thầy trừ tà.
Ban đầu còn ăn nói lắp bắp, dần dần lưu loát hơn.
Cẩn thận nói rõ yêu cầu về sách pháp thuật của vu nữ La thị.
Sếp Nhuế nói rồi, vật phẩm mua sẽ bị thu lại.
Nhưng mua tri thức, Plankton không thể moi ký ức trong đầu ra để cắt bỏ.
Plankton nói: "Chẳng phải bà muốn đổi tàu hay sao?"
Da mặt của Ngụy Ngọc Cầm mỏng, có chút lúng túng đáp lại: "Phải, tôi muốn đổi… Nhưng lát nữa tôi mới đổi.
Thế được chứ?"
Người chơi xếp hàng từng người từng người một giao nhận nhiệm vụ, phải tốn một khoảng thời gian.
Trong lúc này bà ấy ít nhiều gì cũng lật được vài tờ, nhớ được một ít nội dung.
Cho dù chỉ nhớ được một chút thì cũng coi như đã kiếm lời rồi.
Plankton: "...!400 điểm."
Ai cũng nhìn ra được lúc Plankton ném ra một quyển sách kinh điển đã tức đến nổ phổi.
Ngụy Ngọc Cầm không quan tâm đến ánh mắt người khác, vui vẻ cầm sách lùi ra phía sau.
Đan Tiểu Dã: "Chị, đưa sách cho em là được, em xem qua là nhớ."
Ngụy Ngọc Cầm liên tục nói cảm ơn, đưa sách cho cậu ta không hề do dự.
Trong phạm vi mười dặm chỗ nào cũng có thể nghe thấy tiếng Plankton: "..." Giận thật đó nha!
Người bàn giao nhiệm vụ tiếp theo chính là ông lão Lâm Chấn Bang, ông ấy bị Plankton giận chó đánh mèo.
Có điều vào lúc Plankton không đạt được lợi ích thì rất cùn nên ông ấy quen vậy rồi.
Hơn nữa có thể tận mắt chứng kiến Plankton tức đến phát điên, đi ra ngoài có thể chém gió một năm trời, cũng xem như đã báo được thù cho mình.
Cho dù là người nhìn ra trông rộng như Lâm Chấn bang thì cũng từng mắc bẫy của Plankton.
Hết cách rồi, thông tin không chính xác.
Nếu như có bảng vote ai là người bị người chơi ghét nhất thì gian thương Plankton đứng hạng nhất.
Số điểm của Lâm Chấn Bang cũng gần bằng Lý Lãng, dạy người mới được thêm một điểm.
Lúc này người mới tổng cộng có tám người...!Xem ra là dạy một người được cộng một điểm.
Phần lớn số điểm đều nhường cho Lý Lãng rồi...!Nhưng người giảng giải nhiều hơn rõ ràng là ông lão Lâm Chấn Bang.
Hai người không ai cảm thấy kỳ quái về số điểm dạy người mới được chia không công bằng, chứng tỏ là ngay từ đầu hai người bọn họ đã biết cách phân chia điểm, thậm chí có khả năng bọn họ đã thương lượng kết quả từ lâu rồi.
Trong điều kiện không thể giao dịch điểm, ai có thể lợi dụng số điểm một cách tốt nhất rất quan trọng.
Tiếp theo là hai người chơi mới, Mạnh Tư Lộ nhận được nhiều điểm hơn Tô An Dao một chút, chủ yếu là thể hiện ở mức độ tham dự vào nội dung câu chuyện, một người là 30%, người kia là 20%, mức độ tham gia vào nhiệm vụ nhánh chỉ có 5%.
Nhuế Nhất Hòa đang chuẩn bị tiến lên thì ông lão Lâm Chấn Bang gọi cô lại, nói: "Lần kết toán này chắc cô có thể mở khóa toa số 2 nhỉ?"
Phó bản trước đó nhận được 380 điểm.
Lần này điểm cơ bản đã được 300 rồi, chưa tính điểm mức độ tham gia vào mạch chính mạch phụ, và điểm cộng thêm, tổng cộng chắc cũng hơn 500.
Nhuế Nhất Hòa gật đầu.
Lâm Chân Bang nói: "Vậy thì đừng mua lương khô ở quầy báo.
Bởi vì thức ăn ở toa số 2 xa hoa lắm, chỉ cần bỏ ra ít điểm là đã mua được món cô muốn ăn rồi.
So với tiền mua đồ ăn trên tàu thì ở quầy báo đắt hơn bao nhiêu."
Ông ấy đã từng mắc bẫy.
Lúc ông ấy qua cửa phó bản D thứ ba, tổng điểm của ông ấy nhận được vừa hay qua 500.
Ông chủ quầy báo nói cho ông ấy biết, tàu chạy hơn hai mươi ngày mới đến trạm mới, bán cho ông ấy một đống lương khô đắt đỏ.
Người trên tàu đều mua, ngoại trừ Lãng Lãng ra thì còn có hai hành khách khác.
Kết quả vừa lên xe thì phát hiện số điểm tiêu tốn để ăn đồ ăn trên tàu so với mua lương khô còn rẻ hơn.
Nhưng đã mua lương khô rồi, tốn bao nhiêu là điểm, chỉ có thể nhắm mắt ăn cho hết.
Không phải nói lương khô không ngon, nhưng cho dù có ngon thì làm sao có thể sánh bằng cơm canh nóng hổi?
Lúc đó thực ra cũng có mấy người chơi thâm niên cùng qua phó bản đứng cạnh.
Nhưng không biết là do người ta sợ đắc tội Plankton hay là do đã từng bị hại, chỉ đứng cạnh nhìn bọn họ bước xuống hồ, không nhắc nhở gì cả...!Lâm Chấn Bang phát hiện mình bị lừa xong mới tỉnh táo lại.
Ông ấy chỉ có thể thở dài một tiếng, lòng người phức tạp.
Nhuế Nhất Hòa cảm kích nói: "Ông là người tốt."
Ông lão Lâm Chấn Bang cười, ông ấy nói với Nhuế Nhất Hòa những điều này không cần cô báo đáp, có lẽ được cảm ơn chân thành nên cũng rất vui vẻ.
Ông ấy không nhịn được nói thêm vài câu, chỉ cần mở được khóa toa tàu số 2 thì không cần lo lắng âm hồn sẽ xuất hiện vào lúc đoàn tàu đi qua đường hầm nữa.
Nhưng nếu qua bốn phó bản mà vẫn không thể mở được khóa toa tàu số 2 thì...!lên tàu sẽ bị âm hồn vây gϊếŧ ngay lập tức.
Người biết quy tắc ngầm này không nhiều, Lâm Chấn Bang cũng là vô tình nghe thấy người khác nói.
Nhuế Nhất Hòa cũng không cảm thấy bên trong đoàn tàu Thiên Đường có âm hồn là chuyện gì đó rất kỳ quái, dù sao đoàn tàu Thiên Đường đón được người cũng không phải là đưa bọn họ lên thiên đường hưởng phức, cũng chỉ giống như đoàn tàu Địa Ngục mà thôi, bọn họ cũng phải vào phó bản kiếm điểm.
Những thứ trên đoàn tàu Địa Ngục có, chưa chắc đoàn tàu Thiên Đường sẽ không có.
Nhất là như ông lão Lâm Chấn Bang nói, âm hồn trên tàu là để sàng lọc những người chơi có