Lê Phương Chỉ anh ta hận không nổi, cũng không dám hận, như vậy chỉ có Lục Ngôn Lễ dễ bắt nạt, không thuộc cùng một thế giới với anh ta, nên ngoan ngoãn đi chết đi!Hắn có phải là một thằng ngu không?! Sao hắn lại nói với cô ta chứ?Lục Ngôn Lễ vẫn đeo khẩu trang, biểu cảm của hắn không có gì thay đổi, một vẻ thuần khiết vô tội, dường như không biết mình vừa mới đắc tội với tên tóc vàng.Tóc vàng phẫn uất nhưng cũng không dám làm gì Lục Ngôn Lễ.Không lâu sau, một người từ xa chậm rãi đi tới, người kia rõ ràng chính là Hạ Lâu.Lê Phương Chỉ nói: "Lục Ngôn Lễ, phiền cậu dẫn anh ấy tới đây được không? ”Lục Ngôn Lễ không nói gì cả, tiến về phía trước, Lê Phương Chỉ đang ngồi trên mặt đất, đặt chị gaia lên đùi mình nghỉ ngơi.
Thấy hắn rời đi, Lê Phương Chỉ đứng dậy, đỡ Lê Phương Uyển lên, hạ giọng nói với thanh niên tóc vàng: "Chỉ một lần này, không có lần sau ”Ánh mắt của cô ta rất đẹp, rất sắc bén: "Nếu anh còn dám làm loại chuyện như vậy, không cần đợi đến Hạ Lâu, tôi sẽ xử lý anh trước.
”Cảm giác gần như từ địa ngục trong nháy mắt bay lên thiên đường, hai chân thanh niên tóc vàng mềm nhũn: "Cô, cô không nói cho họ biết sao?”Lê Phương Chỉ cười lạnh một tiếng: "Tôi tha cho anh trước." Dứt lời, cẩn thận ôm Lê Phương Uyển sải bước rời đi.Cô ta dường như tuyệt đối không lo lắng thanh niên tóc vàng công kích từ phía sau, ánh mắt Hoàng Vĩ ở phía sau lóe lên, cắn răng đuổi theo: "Cảm ơn.”Anh ta ngoài mặt cung kính Hạ Lâu, nếu để Hạ Lâu biết anh ta có tâm tư riêng, chỉ sợ lần sau Hạ Lâu có tin gì cũng sẽ không nói cho anh ta biết.Hạ Lâu mang về một tin tốt.Anh ta tìm thấy bốn vé xe."Vé xe?"Hạ Lâu đưa cho Lục Ngôn Lễ một vé: "Cậu xem một chút."Lục Ngôn Lễ nhận lấy vé xe, kinh ngạc: "Đây chính là vé xe đến nhà tôi.”"Cậu chắc chứ?"Ánh mắt lộ bên ngoài khẩu trang của Lục Ngôn Lễ cong cong: "Tôi chắc chắn địa chỉ không sai.
”"Anh Lâu, anh tìm ở đâu vậy?"Hạ Lâu nói: "Nếu là trạm xe buýt, có phòng bán vé, vậy cậu nói xem vé xe ở đâu? Tôi thử đi đến một quầy bán vé, phát hiện ra có thể mua được.”Về phần anh ta đã trả gì để "mua" vé xe...Vừa rồi bị sương máu mê hoặc tâm trí, có người muốn giết anh ta.
Vì tự bảo vệ mình, anh ta đương nhiên phải lựa chọn phản kích.Hạ Lâu đã sử dụng người đàn ông đó để "mua" bốn vé tại quầy bán vé.Anh ta vẫn chưa nói hết, mấy người khác đã hiểu được ý tứ của anh ta.Hạ Lâu nói: "Xác của Vương Văn Đào đâu? Nếu không thì mang nó đi chí ít cũng có thể đổi một tấm vé khác.
”Vương Văn Đào chính là tên gầy gò trước đây không may biến thành cương thi sau đó bị thiêu chết.
Nghe vậy thanh niên tóc vàng nói: "Tôi cũng không biết, lúc mới tới đã không thấy.
”Lục Ngôn Lễ gật đầu theo: "Tôi cũng vậy.”"Không biết còn người khác hay không, chúng ta chờ một lát đi." Hoàng Vĩ nhìn bốn tấm vé trên tay Hạ Lâu, ánh mắt lóe lên.Không cần phải nói, đây phải là bốn vé của họ.Lục Ngôn Lễ...!tên ngu ngốc này, dựa vào cái gì?!Nhưng hiện tại ba người bọn họ đều ở đây, Lê Phương Chỉ cõng Lê Phương Uyển đã lặng lẽ đứng bên cạnh Lục Ngôn Lễ, ý tứ vô cùng rõ ràng.Có Hạ Lâu và Lê Phương Chỉ bảo vệ, anh ta muốn cướp vé của Lục Ngôn Lễ là việc không có khả năng.
Huống chi, cho dù cướp vé, không có Lục Ngôn Lễ, bọn họ cũng đừng hòng hoàn thành nhiệm vụ.Chết tiệt...!Còn ai nữa không? Còn gì nữa không?!Trước mắt chỉ còn lại năm người, Lục Ngôn Lễ, Hạ Lâu, hai chị em họ Lê, và bản thân Hoàng Vĩ.Anh ta đi đâu để tìm vé?!!Dường như nghe thấy tiếng gọi trong lòng anh ta, xa xa lại có ba thành viên chạy tới, vừa nhìn thấy bọn họ, ba người kia lập tức yên lòng, từ