Sau khi hỏi thăm mỗi nhà một lần, Lê Phương Chỉ dẫn theo Lê Phương Uyển đi xuống từ trên lầu, cả bọn hội hợp tại nhà Lục Ngôn Lễ."Anh có lấy được tin tức gì không?" Lê Phương Chỉ hỏi.Hạ Lâu lắc đầu.Tất cả mọi người đều giống như những hộ gia đình bình thường sống trong chung cư bình thường, không có gì khác lạ, tùy ý hỏi thăm thông tin kiến trúc xung quanh cũng có thể tương ứng với bản đồ mà Hạ Lâu đặc biệt tra qua."Lúc cô xuống lầu có phát hiện mọc thêm tầng nào không?""Có." Vẻ mặt Lê Phương Chỉ ngưng trọng, đưa tay chỉ lên trần nhà.Vậy mà ở trên lầu bọn họ?Hạ Lâu cũng không biết đây là chuyện trong dự liệu hay ngoài dự liệu, nhưng khi trông thấy đáp án của Lê Phương Chỉ, anh ta thở phào nhẹ nhõm trong lòng.Bất thường...!Căn hộ này bất thường đúng không?Lục Ngôn Lễ mang dáng vẻ bị dọa đến choáng váng, hắn nuốt một ngụm nước bọt, cũng chỉ vào trần nhà, không dám quá lớn tiếng: "Cô nói nhiều hơn một tầng chính là...? ”Lê Phương Chỉ gật đầu."Vậy...!Vậy âm thanh chúng ta có nghe thấy là? "Lục Ngôn Lễ lẩm bẩm: “Thảo nào hàng xóm trên lầu tôi nói anh ta chỉ làm nhân bánh bao, cảnh sát cũng không điều tra ra cái gì...""Vậy thứ phát ra âm thanh mỗi buổi tối..." Lục Ngôn Lễ không dám nói nữa."Cũng không thể kết luận nhanh như vậy." Hạ Lâu nói, ánh mắt của anh ta chuyển hướng về phía Lục Ngôn Lễ: “Để xác định nguồn gốc của âm thanh, tối nay chúng ta chờ ở lầu bốn.”"Không được! Lầu bốn quá..." Lục Ngôn Lễ hạ thấp giọng: “Nếu thật sự là lầu bốn, vậy chẳng phải quá nguy hiểm sao? Chúng ta lên lầu năm đi, chỉ cách một tầng vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
”Hạ Lâu mơ hồ nhận ra có chỗ nào đó không ổn, còn Lê Phương Chỉ lại cảm thấy Lục Ngôn Lễ nói có đạo lý, đồng ý với quan điểm của hắn."Đúng vậy, hiện tại chúng ta không thể mạo hiểm nữa, lầu năm cũng có thể nghe rõ.
Hoặc là, Lục Ngôn Lễ, trong nhà anh có thiết bị ghi âm