Hạ Lâu truy hỏi: “Vậy sao tòa nhà này lại có thêm một tầng?”Thiếu niên vẫn nhắm mắt như cũ, ngồi xổm xuống, lòng bàn tay dán lên mặt đất, cảm nhận kỹ càng.Một giây sau, tay cậu ta chợt rút trở về như bị bỏng, khuôn mặt vẫn luôn luôn dửng dưng chợt dao động một chút.“Nơi này là...” Trong giọng cậu ta mang theo vẻ khiếp sợ khó nén.Trung tâm thành phố, thủy cung Lan Chi Ngọc.Ngày thường nhân viên làm việc vốn không nhiều, hôm nay lại càng vắng vẻ.
Một bóng người cao lớn chậm rãi đi vào cổng lớn, anh ta đứng ngay trước bức tường thủy tinh màu xanh đậm thật lớn, đưa tay kéo mũ trùm đầu cùng khẩu trang xuống.Rõ ràng là Quan Vân Long ở phòng 405.Động tác của hắn ta không ngừng, sau khi tháo mũ và kéo phéc-mơ-tuya, hắn ta cởi khoác ra cởi, sau đó đến áo cộc tay, quần dài, [email protected] lót.
Rất nhanh, cả người hắn ta trần như nhộng.Cùng lúc đó, bên bức trong tường, mặt nước yên tĩnh đột nhiên dao động kịch liệt.Không biết là con nào bắt đầu trước, chắc là một con cá nhỏ trong đó.
Đột nhiên nó dùng hết toàn lực bơi về phía trước, tốc độ cực nhanh xông thẳng ra ngoài, một đầu hung hăng đụng vào vách thủy tinh trong suốt, sức lực to lớn, khó mà tin được nó chỉ là một con cá nhỏ kích thước bằng ngón tay.Nó liều chết đụng một cái, bất quá trên tường thủy tinh để lại một chút vết máu cùng chất gì đó màu trắng, sóng nước dập dờn, chút dấu vết đó rất nhanh chóng biến mất không thấy.Thi thể chậm rãi nổi lên, bị mấy con cá tranh giành nuốt vào bụng, sau đó, những con cá kia bơi về phía xa, đợi khoảng cách không sai biệt lắm, cùng nhau xông thẳng về phía tường thủy tinh, “đùng” một tiếng, đụng vào mặt tường.Một con, hai con, ba con...!vô số con...!tất cả cá đồng loạt đi chết như nổi điên, từng cỗ thi thể mới mẻ bị tranh đoạt, nuốt chửng, đám cá vốn luôn ngoan ngoãn giờ đây va chạm lẫn nhau, cắn xé lẫn nhau, mặt nước sạch sẽ từng chút từng chút bị máu quấy đục, vô số thi thể cá lớn nhỏ trôi nổi lên, xa xa lại có cá mới chạy tới.
Đến khi người đàn ông [email protected] trụi đứng trước bức tường thủy tinh, bên trong đã trở thành một hồ máu.Động tác của người đàn ông không dừng lại, vươn hai tay vòng ra sau lưng, cẩn thận sờ s0ạng.
Phía dưới gáy nhô lên một khối xương nhỏ, tay trái tay phải dùng sức đâm xuống.
“Phù” một tiếng, mở ra một hàng tám cái lỗ, máu tươi bắn tung tóe, dọc theo khuỷu tay ồ ồ chảy xuống, bắn ở trên mặt đất.Hắn ta lẳng lặng đứng tại chỗ, theo máu tươi chảy ra, cả người hắn tựa như khí cầu được xả