Cố Hề Lịch mở túi ra, cho bọn họ xem viên kim cương đã hóa thành bụi.Để biến kim cương thành bụi, nơi này không ai có thể có sức lực lớn như vậy, Cố Hề Lịch nói nửa thật nửa giả, năng lượng tích trữ ngày càng tăng, cô biết mọi người đều tin, đây là bí quyết để bịa chuyện, ba phần thật bảy phần giả.
Cho dù có người vào phòng khách nhỏ tra xét lúc này, cửa sổ cũng xác thật đã đóng.Người mới có ba mạng, ba cái bảo hộ chỉ có thể sử dụng ở Lĩnh Vực Vong Linh đầu tiên, cho dù không dùng hết cũng không thể mang vào Lĩnh Vực Vong Linh thứ hai.
Tuy nhiên, tỷ lệ tử vong ở bên trong Lĩnh Vực Vong Linh cao như vậy, ba cái mạng đối với người mới mà nói không đáng là bao, rất có thể tổn thất ở cùng một chỗ.Giống như cô gái người mới, ba mạng đều tổn thất dưới tiếng hét chói tai của cô ta.Đại đa số quỷ quái tập kích, lại không phải bảo hộ giúp chắn được một lần thì người ta sẽ không tập kích lần nữa.
Một cái bảo hộ là một cái mạng là cách nói chuyện khoa trương, nếu mỗi một lần sau khi tử vong đều có thể quay lai, đó mới xem như thật sự cho ba cái mạng.Tuy nhiên, có còn hơn không, ba cái bảo hộ cũng không phải đồ bỏ đi, trong hợp đồng《 Kế hoạch 》 viết rõ ràng là thật có thể ngăn cản ba lần công kích của vong linh, hiện tại xem ra bên trong miêu tả không đủ chuẩn xác, là có thể ngăn cản ba lần công kích của vong linh ngoại trừ lĩnh chủ.Bên trong mỗi một Lĩnh Vực Vong Linh đều có lĩnh chủ, lĩnh chủ lĩnh vực này hiển nhiên chính là Từ Hành.Lúc này Cố Hề Lịch đã nắm giữ rất nhiều manh mối, trong bụng no căng, đầu óc thanh minh, sau khi sửa sang lại từng thứ một, cô rút ra được một số kết luận.
Trong bức ảnh ‘Ngày xuân lưu ảnh’ đen trắng, đứng ở bên trái chính là đại gia Từ trạch Từ Nguyên Hồng, cái tên Nguyên Lương được đề cập trong tờ giấy có xuất hiện tủ sắt, người viết tờ giấy cùng ‘Nguyên Lương’ có quan hệ rất thân mật, nhưng tờ giấy là viết cho đại tẩu, thân phận của cô ta hẳn là vợ của Nguyên Lương.Cơ bản có thể xác định, nhị gia Từ trạch tên là Từ Nguyên Lương.Từ Nguyên Lương đối với thiếu niên Từ Hành mà nói tuyệt đối là một kẻ thi bạo, Cố Hề Lịch suy đoán những vết thương trên người Từ Hành, đều là do gã tạo thành.
Lúc ấy Từ Hành đọc sách có mục là 《 Trung San Lang Truyện 》, đây thực chất là một câu chuyện ngụ ngôn, kể về chuyện của Đông Quách tiên sinh và một con sói, khi sói gặp nguy hiểm, nó giả bộ đáng thương tìm kiếm sự che chở, khi nguy hiểm qua đi liền lập tức lộ ra bản tính ăn thịt người.Trong《 Hồng Lâu Mộng 》 Nghênh Xuân mắng trượng phu: “Tử hệ trung sơn lang, đắc chí liền càn rỡ.”Đây là một bài thơ ẩn ý mắng hắn là một con sài lang dã thú vô tình vô nghĩa, sau khi được như ý sau liền làm xằng làm bậy, hoành hành ngang ngược.Cố Hề Lịch nghĩ đến điều này, khó tránh khỏi liền nghĩ đến người đè đầu ép cô đọc sách,