Người Phục vụ trái lo phải nghĩ, vẫn là không thể bán rẻ tin tức quan trọng như thế, cùng lắm thì sau khi hắn rời đi thông đồng với tên Phục vụ khác, chỉ cần cắn chết không mở miệng.
Hai người chia đều số tiền, cũng còn nhiều hơn bây giờ.Người Phục vụ: “Thực xin lỗi, tôi chỉ biết bấy nhiêu, nếu không có yêu cầu nào khác ……”“Có, tiền của tôi không thấy đâu.”Người Phục vụ: “…… Hả?”“Tôi cho rằng cậu thừa dịp đưa cơm, trộm đi 30 tinh tệ tôi để trên bàn,” Cố Hề Lịch: “Xảy ra tình huống thế này, tôi có thể khiếu nại cậu với khách sạn không?”Người Phục vụ: “……”Người Phục vụ quả thực bị một loạt thao tác này làm cho sợ ngây người, hắn bán tin tức lúc công phu sư tử ngoạm từng bị kề dao vào cổ, từng bị mắng đến máu chó phun đầy đầu, từng bị vừa đe dọa vừa dụ dỗ, nhưng những thứ đều là uy hiếp đến sự an toàn của hắn, chưa có ai uy hiếp đến cương vị công tác của hắn.Uy hiếp đến sự an toàn tính mạng hắn không cần sợ, nhưng uy hiếp cương vị công tác của hắn……“Xin đừng rung chuông…… Ngài làm như vậy tôi thực khó xử, tinh tệ là ngài chủ động cho tôi.”Cố Hề Lịch: “Tôi chưa từng đưa cho cậu.”Người Phục vụ trong lòng chửi má nó, nhanh chóng thỏa hiệp: “Chủ đề công viên giải trí, bệnh viện bỏ hoang, thần bí cố hương.”Liến thoắng một mạch, người Phục vụ hít một hơi thật sâu, ngay cả 30 tinh tệ trên bàn cũng không dám cầm, bị Cố Hề Lịch ép buộc lấy, chỉ cảm thấy phi thường phỏng tay, nhanh tay lẹ chân rời khỏi phòng.Đương nhiên không phải người Phục vụ nói gì, Cố Hề Lịch liền tin cái đó, có đôi khi tiêu một số tiền lớn, có được lại là tin tức giả.
Tuy nhiên, lúc đó cô bức rất chặt, tên Phục vụ này cô đã quan sát qua, cũng không phải người quá gian trá giảo hoạt, kinh nghiệm giao tiếp với người khác còn kém xa cô.
Tuổi tác của cô tuy rằng không lớn, nhưng nhìn người lại thập phần chuẩn xác, đều là bản lĩnh do kinh nghiệm trong quá khứ mang lại, chỗ tốt của việc ép bức là sẽ không để cho nhân viên Phục vụ có quá nhiều thời gian suy nghĩ, khiến hắn không thể biên soạn ra lời nói dối hợp lý.Tên của ba trạm dừng này, có 70-80% có thể là sự thật.Nhưng chỉ biết tên trạm là vô dụng, cô còn phải biết thêm nhiều tin tức, ví dụ như trong ba trạm này có cái gì, điểm đến của xe buýt nào sẽ là một trong ba trạm này, hiện tại cô đang bước lên bước đầu tiên trong cuộc trường chinh vạn dặm, còn chưa biết phương hướng có phải là chính xác hay không.Cũng may vẫn còn thời gian, Cố Hề Lịch không nóng nảy.
Nhiều bánh bao như vậy cô khẳng định là ăn không hết, vừa mới ăn một cái, trong bụng liền lửng dạ, không đến mức đói đến hốt hoảng.
Trước kia khi cô bắt lấy đồ ăn, mặc kệ là chín hay sống, đều nhét