Cố Hề Lịch nhìn cậu thật lâu, mãi đến khi thấy Bạch Hạo Vũ sắp chui vào khe đất, mới sâu kín phun ra ba chữ: “Cậu hay thật!”Cố Hề Lịch không thèm để ý tới cậu ta nữa, nghĩ về chuyện rối gỗ.Sự trầm mặc khiến Bạch Hạo Vũ hoảng hốt, cũng may rất nhanh Cố Hề Lịch nói chuyện: “Lần sau có thể thử đánh vào các khớp của rối gỗ, tốt nhất là đầu gối.”Khớp gối bị hỏng, con rối không thể đuổi theo được.Bạch Hạo Vũ đã từng động thủ cùng rối gỗ, biết sức của chúng rất lớn, trong tay còn có vũ khí, e rằng sẽ khó đến gần.
Phần khớp làm bằng gỗ quả thực là một nhược điểm rất lớn, nhưng thật sự khó để đánh vào chỗ đó một cách hiệu quả.Bạch Hạo Vũ: “Chiều cao bằng người thật, cơ thể ấm áp, thậm chí làn da khi chạm vào cũng giống người, có lẽ sợ đau đi?”Cơ thể người có nhược điểm, không chừng rối gỗ cũng có.Cố Hề Lịch: “Cậu có thể bị đá đập vào cổ tay mà không run chút nào không?”Bạch Hạo Vũ lắc đầu.Sờ vào là da người, nhưng bên trong không chừng chính là bê tông cốt sắt, phỏng chừng sẽ không cảm thấy đau.Cố Hề Lịch trầm ngâm: “Cậu mới nói rối gỗ giống người thật, khả năng không chỉ là giống mà thôi, có lẽ chúng vốn dĩ là người sống, xảy ra chuyện gì đó mới biến thành như bây giờ.”Bạch Hạo Vũ thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “…… Ngài đừng làm tôi sợ mà!”Cố Hề Lịch: “Ha!”Vẫn phải đi về phía trước.Bởi vì câu nói của Cố Hề Lịch, kich bản trong đầu Bạch Hạo Vũ vô cùng sinh động, càng nghĩ càng thấy sợ hãi.Từ khi bước vào ngôi nhà ma, chỉ có một con đường bây giờ lại có một ngã ba, ba chọn một.
Bạch Hạo Vũ hoàn toàn không biết nên chọn cái nào, mỗi con đường cậu đi thử vài bước, không có bất luận cảm ứng gì, xem ra năng lực thiên phú của cậu không dùng được ở chỗ này.Bạch Hạo Vũ: “Nếu không chúng ta tùy tiện chọn một đường?”Cố Hề Lịch: “Cậu chọn đi.”Bạch Hạo Vũ: “Đi chính giữa?”Cố Hề Lịch không nói đi hay không, từ trong túi lấy ra ba đồng tiền, ném tổng cộng sáu lần.
Cô mặc một chiếc trường bào, một bộ động tác mang đến cho người ta cảm giác bí hiểm, dù sao Bạch Hạo Vũ không dám nói tiếp nữa, cậu biết Cố Hề Lịch đây là đang sử dụng năng lực, liền ở bên cạnh nghiêm túc nhìn.Cố Hề Lịch bấm ngón tay, miệng lẩm bẩm.Bạch Hạo Vũ hoàn toàn xem không hiểu, nên cảm thấy rất thần bí.
Cậu không phải người lỗ mãng, biết một số việc có thể hỏi và một số không thể hỏi, không đến mức trợn trắng mắt hỏi ‘vì sao bói toán như vậy a!’‘quẻ tượng này cho thấy cái gì nha?’‘thật thần kỳ nha, đại lão dạy tôi đi’, cậu chỉ cần biết kết quả là được.Cố Hề Lịch: “…… Đi chính giữa.”Bạch Hạo Vũ nhận được ánh mắt tán thưởng, mình tùy tiện chọn cư nhiên cùng đại lão tính ra giống nhau, điều này khiến cậu tràn đầy tự tin vào lựa chọn của mình.
Cho dù làm vật trang sức trên chân, nhưng vẫn hy vọng có thể có chút tác dụng, nếu không đeo trên chân làm không tốt còn bị ghét bỏ vướng bận.
Cậu biết rõ khuyết điểm của mình, có đôi khi là không có đầu óc.Có một con đường thẳng phía trước, nhưng rất nhiều ngã ba ở phía sau.
Cố Hề Lịch liền tính một lần, Bạch Hạo Vũ kỳ thật đối với trực giác của mình không có quá nhiều tin tưởng, cảm thấy vẫn là bói toán đáng tin cậy hơn.Cố Hề Lịch cự tuyệt: “Năng lực có thời gian CD (làm lạnh), không dùng được.”Bạch Hạo Vũ chỉ có thể căng da đầu lựa chọn, Cố Hề Lịch thoạt nhìn dường như không quan tâm đến việc mình chọn đúng hay sai, điều này khiến cậu ít bị