Mười ngày sau, Vân Nhàn triệu tập thành viên công hội định vào phó bản, ai ngờ thành viên công hội vừa đến đông đủ thì ba người của Danh Nhân Các cũng mò tới theo.
Vân Nhàn không nhịn được liếc thuật sĩ một cái.
Vương Viễn bình tĩnh giải thích: "Tôi nghĩ ba chỗ trống còn lại để không thì phí, chẳng bằng đem bán đi, đổi lấy ít lợi ích thực tế."
Trước lạ sau quen, Đại Đương Gia cực kì biết điều, chủ động nói: "Cả phó bản không đánh quái, chỉ được cọ điểm thuộc tính, sau khi thông quan thì ba món trang bị Tinh Thiên là của mọi người. Ngoài ra tôi bỏ thêm sáu món trang bị phẩm chất kém, coi như thù lao cho điểm thuộc tính."
Lần trước bọn họ dùng thẻ miễn chiến giao dịch với công hội khác, cuối cùng Danh Nhân Các cũng thoát khỏi cảnh nghèo rớt mùng tơi rồi. Đối với bọn họ bây giờ thì có thể sử dụng những món trang bị không dùng đến để đổi lấy hai điểm thuộc tính tự do cho mỗi người, giao dịch này thực sự rất có lời.
Lời đề nghị này quá hấp dẫn, Vân Nhàn thấy từ chối thì tiếc.
"Thế thì cùng vào phó bản đi." Tô Thần cũng không có ý kiến gì.
Sau khi thông quan, Đại Đương Gia chủ động giao nộp trang bị Tinh Thiên.
Cố Văn Nhạc đã có cung Tinh Thiên, pháp bào Tinh Thiên, ủng Tinh Thiên, cặp nhẫn Tinh Thiên, tổng cộng là năm món trang bị. Mập Mạp thì còn thiếu ủng Tinh Thiên, nhẫn Tinh Thiên.
Sau khi đánh phó bản xong, Vân Nhàn bắt đầu phân phát trang bị, ai dè Mập Mạp lại gom đủ sáu món trước, Cố Văn Nhạc có quần Tinh Thiên nhưng vẫn chưa có nhuyễn giáp chuyên dụng của xạ thủ, chỉ đành chắp vá mặc pháp bào của pháp sư như cũ.
Vân Nhàn lắc lắc ủng Tinh Thiên, áo giáp Tinh Thiên, quần Tinh Thiên đầy ghét bỏ: "Mấy thứ vô dụng này để tôi hiến tế vậy."
Đại Đương gia cười khổ, chẳng ai lại thừa trang bị Tinh Thiên đến nỗi vứt đi như mấy người này cả.
Đánh phó bản xong, ba người Danh Nhân Các vội vàng chào tạm biệt.
Lúc này Tô Thần mới nhướng mày, hứng thú hỏi: "Không lấy trang bị Tinh Thiên ra trao đổi với những người khác sao?" Theo như tác phong từ trước đến nay của Vân Nhàn thì nhất định cô sẽ lấy trang bị Tinh Thiên ra đổi trang bị rác với những người chơi khác.
"Thôi, tôi sợ một ngày nào đó sẽ có người mặc trang bị tôi đổi đến đối phó với tôi." Vân Nhàn bĩu môi, tức giận nói: "Tôi giữ lại hiến tế còn hơn."
Nói xong, cô quay sang bảo xạ thủ: "Thêm điểm thuộc tính vào Lực Lượng cho đủ 20, còn lại thì thêm vào Thể Chất, thuộc tính đầy 20 điểm chọn phần thưởng là sát thương cơ bản +10."
"Rõ!" Mặt Cố Văn Nhạc sáng bừng lên, vui vẻ đến nỗi không khép được miệng. Rốt cuộc Lực Lượng của cậu ta cũng đủ 20 điểm rồi!
Tô Thần cộng hai điểm thuộc tính vào Nhanh Nhẹn, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Thêm vài phó bản bí cảnh nữa là tất cả thuộc tính của tôi đầy 20 điểm rồi."
Bây giờ thuộc tính của anh lần lượt là Lực Lượng 20, Nhanh Nhẹn 13, Thể Chất 20, Trí Lực 20.
Mập Mạp dùng ánh mắt cực kì ngưỡng mộ để nhìn lão đại nhà mình.
Vương Viễn âm thầm ngạc nhiên, nghĩ thầm cái đùi mình ôm to thật đấy.
Cố Văn Nhạc: "..."
Cậu ta chỉ mới có một thuộc tính 20 điểm mà lão đại đã sắp 20 điểm cả bốn thuộc tính rồi, hình như khoảng cách giữa hai người có hơi xa thì phải.
Vân Nhàn nhíu mày: "Sao lại cộng hết cả bốn thuộc tính lên 20 điểm? Anh không phân biệt đâu là chủ yếu đâu là thứ yếu sao?"
"Chơi cận chiến thì phải dùng đến cả bốn loại thuộc tính." Tô Thần biếng nhác trả lời, lại lặng lẽ lườm người nào đó một cái: "Không như viễn chiến, chỉ cần tăng Trí Lực là được, còn Thể Chất có tăng hay không không quan trọng."
Tô Thần đã quyết định rồi nên Vân Nhàn cũng tùy theo anh.
---------------------------
Ngày hôm sau, tất cả thành viên của công hội gặp lại nhau trong phó bản, bắt đầu phó bản trận doanh chiến mới.
Trên đồng hồ đen của mọi người xuất hiện nhiệm vụ: "Nhiệm vụ chính: Trước khi trận doanh của đối thủ thất bại, không được để bất kì một quái thú nào đi qua Truyền Tống Trận. Hoàn thành nhiệm vụ, mỗi người chơi nhận được 200 điểm tích phân."
"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ chính, người chơi có thể rời khỏi phó bản bất kì lúc nào. Không hoàn thành nhiệm vụ chính, hồ sơ của người chơi sẽ bị xóa bỏ."
"Phó bản lần này, người chơi đứng trong khu vực an toàn không thể bị tấn công. Người chơi đứng trong phó bản, tất cả những người chơi khác đều có thể tấn công. Chúc tất cả người chơi vui vẻ."
"Giống y quy tắc lần trước." Vương Viễn tự nhủ.
Vân Nhàn và Tô Thần nhìn chằm chằm vào đồng đội. Lần này bên trận doanh Thuần Bạch có tổng cộng mười người, mà trùng hợp là lại toàn người quen.
Tô Thần nhếch môi cười lạnh: "Có lẽ tôi đã nói rồi nhỉ, lần sau gặp lại, hai người nhất định phải chết."
"Không ngờ lại gặp nhau ngay trong phó bản, vận may của mấy người đúng là chẳng ra gì." Vân Nhàn cảm thán.
"Sắp bắt đầu trận doanh chiến rồi, lấy đại cục làm trọng." Một người trong đó khuyên nhủ.
"Sợ gì chứ? Chúng ta cứ đứng trong khu vực an toàn không ra, xem bọn họ làm gì được!" Người còn lại thách thức.
Hai người này đúng là hai người chơi may mắn còn sống của công hội Trường Mộng.
Vân Nhàn nhanh chóng dùng hành động thực tế để trả lời. Dùng thẻ mời chiến, tấn công, một người bỏ mạng. Lại dùng thẻ mời chiến, lại tấn công, lại một người nữa chết.
Sau khi nhanh nhẹn thu dọn xong hết, cô chào Trường Phong: "Rất vui khi gặp lại anh."
Sắc mặt Trường Phong trắng bệch, hiển nhiên là không cảm thấy vui vẻ cho lắm. Anh ta không thể nào ngờ nổi, đoàn chiến gặp hung thần rồi mà trận doanh chiến lại phải gặp nữa! Đã thế chưa thèm nói câu nào đã chém chết hai đồng đội!!!
"Hai người này là động bọn với năm người đoàn chiến lần trước, không phải người tốt." Vân Nhàn vừa giải thích vừa lấy quyển trục thiên phú rơi ra từ một trong hai người chơi đó.
Kĩ năng: Chế Tạo Quyển Trục Bí Cảnh. Kĩ năng đặc thù, mỗi lần gom đủ 80 mảnh tinh hoa sẽ nhận được một quyển trục bí cảnh sơ cấp. Chú ý: Phân giải trang bị sẽ nhận được mảnh tinh hoa, phẩm chất trang bị càng tốt thì sau khi phân giải sẽ nhận được càng nhiều mảnh tinh hoa.
Vân Nhàn nhíu mày nhẹ đến mức khó có thể nhận ra. Sau khi thiên phú biến thành kĩ năng thì hiệu quả giảm mạnh. Hơn nữa cô còn có kĩ năng hiến tế nên nhu cầu đối với trang bị thừa rất cao, gần đây lại học kĩ năng chế tạo quyển trục trung cấp nữa nên quyển trục kĩ năng thiên phú này bây giờ thành ra hơi thừa thãi.
Vì thế cô ném quyển trục cho Trường Phong, tỏ vẻ hào phóng: "Lần trước anh đi gấp quá nên chưa được chia đồ, tặng anh quyển trục này đó!"
Kĩ năng thiên phú? Tặng không cho anh ta? Trường Phong ngơ ngác.
Phá Không lại nhanh tay bắt lấy quyển trục.
Thiết Đao cảm thấy nhất định là