Nghe xong về tông môn nhiệm vụ Vũ Thiên cũng mặc kệ nó, vội vã tìm đến nơi Uyển Nhi tu luyện tại Long Tiên Giới, sau bốn mươi mốt ngày đêm hấp thu vũ trụ thủy hắn đã nhớ thương nàng thật nhiều rồi, hắn ngay lập tức muốn hôm lấy nàng, hôn lấy nàng, song tu cùng nàng.
Một lúc sau Vũ Thiên cũng đã đến nơi nàng tu luyện, Uyển Nhi khi nhìn thấy hắn những giọt lệ đã không thể ngừng rơi trên đôi má nàng, tuy hắn chỉ bế quan bốn mươi mốt ngày thôi, nhưng đối với nàng mỗi ngày trôi qua nhưng một năm rồng rã ( haiz có lẽ khi yêu nhau thật lòng mới biết được cảm giác chờ đợi nhớ nhung đáng sợ đến nhường nào).
Nàng vội vã ôm chặt lấy Vũ Thiên, hắn cũng đáp lại cái ôm thật chặt đến từ Uyển Nhi, đôi môi của cả hai cũng tiếng đến gần nhau, nàng cũng rất kết hợp để cho chiếc lưỡi của hắn tìm đến lưỡi của mình, từng tiếng:
“ chụt, chụt, chùn chụt”
vang lên tại Long Tiên Giới, nu hôn này của họ thật nóng bỏng, nòng say, dường như hai người muốn dùng cái hôn này phát tiếc hết tháng ngày đợi chờ.
Sau một nụ hôn thật sâu, hai đôi cũng đã tách ra, có một sợi tơ nước nối lấy khóe môi của họ.
Như một sự hiểu ý thần kỳ, sau khi kết thúc nụ hôn hai người trên thân y phục đã không còn ( trong lúc hôn họ đã cởi cho lẫn nhau), Vũ Thiên tiếp tục hôn nhẹ tai nàng, sau đón hôn xuống cổ nàng đến xương quai xanh của nàng, tiếp đó là đôi gò bồng đào, mùi hương từ cơ thể nàng xông vào mũi Vũ Thiên như tăng thêm sự kích thích cho hắn, hắn ra sức hôn lấy hết bên này rồi đến bên kia của đôi bầu ngực sửa, chiếc lưỡi của hắn đã để lại trên đôi gò bồng nàng vô số nước bọt của hắn, đôi hàm răng cũng không chịu yên khi ra sức cắn lấy đôi hạt đạo của nàng.
Đôi tay hắn lúc này bóp lấy đôi kiều độn phong mãn của nàng.
Nàng càng như hưởng ứng hắn, càng ưởng bộ ngực sửa lên để nam nhân của mình càng áp thật chặt vào chúng.
Sau khoảng thời gian dạo đầu nhẹ nhàng, Vũ Thiên cũng đã tìm đến đôi cánh hoa dưới gò mu không một sợi lông mau của nàng ( Bạch Hổ nữ), hắn tách hai chăn của nàng ra, úp thẳng mặt mình vào đôi cánh hoa, cái lưỡi của Vũ Thiên liếm nhẹ quả dâu nhỏ, rồi tiếng vào u cốc của nàng, sau khi cái lưỡi rời đi tay của hắn thay vào đó không ngừng ghẹo trái dâu con ấy.
Sau bốn mươi mốt ngày chờ đợi, nàng cũng đã rất mong muốn cảm giác song tu này, tiểu thủ của nàng tách đôi cánh hoa của mình ra để chiếc lưỡi ấy càng tiến sâu hơn nơi u cốc.
Từng tiếng rên:
“ưm, ưm, a a”
Không ngừng phát ra từ đôi môi nhỏ nhắn của nàng, Vũ Thiên lúc này cũng không ngừng dùng lưỡi của mình hút lấy dịch thủy từ làn suối nhỏ của nàng tiết ra.
Sau đôi ba lần song tu được hắn phục vụ nơi u cốc, nàng cũng mất đi sự ngại ngùng, bất chợt ngậm lấy côn th*t của hắn ( hai người lúc này đang song tu trong tư thế sáu mươi chín), tuy có chút không thành thục, những lưỡi của nàng cũng không ngừng chăm sóc đầu quy và thân côn th*t, cảm giác sướng tê người khiến Vũ Thiên càng thêm ra sức.
Lẫn nhau kích thích một hồi, thân thể nàng cũng đã trở nên rạo rực, chiếc lưỡi đã không còn đủ sức thỏa mãn nàng.
Nàng chím lấy quyền chủ động, đè Vũ Thiên nằm ngửa ra để cho côn th*t chỉ thiên, tay nàng tách cặp cánh hoa ra, nhắm chuẩn vị trí để sau đó ngồi lên, côn th*t của hắn hay lập tức tiến đến tận cùng nơi u cốc của nàng ( hai người đổi sang song tu tư thế cỡi ngựa xem hoa), nàng không ngừng ra sức nhúng để côn th*t ra vào nơi u cốc, Vũ Thiên cũng ưỡng hong theo từng nhiệp nhúng của nàng.
Khắp Vạn Thiên Giới lúc này là những tiếng khoái lạc:
“ ư ư, a a
Mạnh lên nữa chàng
Nhanh lên nữa chàng
Thiếp sướng
Ta cũng sướng
Bạch bạch bạch, phập phập, phạch phạch”
Tường tiếng va chạm da thịt cũng theo đó không ngừng tham gia vào buổi giao