Trên cuộc hành trình đi đến Hải Quy Tộc, trong Vô Tận Hải, rất nhanh ba người và lão nhân ấy đã đi được nữa chặn đường, càng đi sâu xuốn đáy biển, Vũ Thiên và hai nàng điều ngỡ ngàng trước vẽ đẹp của đại dương, những gì ba người nhìn thấy hiện tại là vô số san hô đủ loại màu sắc đang thi nhau khoe sắc, cùng với đó là cuộc sống tấp nập của những loại hải sản và hải yêu thú trong lòng đại dương.
Bốn người rất nhanh đã đến nơi Hải Quy Tộc cư trú.
Nơi tộc nhân của ông lão ấy ở, là một ngọn băng sơn dưới đáy biển ( ngọn băng sơn này đã tiệm cận đia băng rồi nên không bị hòa tan bở nhiệt độ nữa), được một đại trận bao quanh để tránh sự tập kích từ các bộ tộc thù địch, cũng như bảo hộ cả tộc trước những thiên tai xuất hiện trong Vô Tận Hải.
Trên ngọn băng sơn này ba người có thể nhìn thấy là rất nhiều động phủ, do tộc nhân của ông ấy tạo ra để làm nơi tu luyện cũng như sinh sống cho bản thân mình.
Thấy trưởng lão ( ông lão này cũng từng là trưởng lão của tộc, nhưng theo tuổi tác gia tăng, ông ấy đã nhường lại chức vị, cho một vị thiên tài của tộc, bước vào thất cấp yêu thú khi chỉ mới tu luyện một trăm năm) dẫn theo nhân loại vào nơi sinh sống của tộc mình, không ít những ánh mắt hiếu kỳ đã nhìn về phía ba người.
Sau khi đưa ba người đến động phủ của mình, lấy từ không gian trữ vật của mình ra một ít trà của nhân loại, dùng linh lực của mình đun nước pha trà mời ba người tuổi trẻ thưởng thức xong, ông ấy mới từ từ giảng:
“ Thật ra khoảng bảy ngày trước, trong lúc ta và một số vị trưỡng lão khác trong tộc, đào sâu hơn vào trong ngọn băng sơn này, để mở thêm một số động phủ nữa cho tộc nhân của ta, ta và các vị trưởng lão có chút phát hiện.
Chúng ta đã đào thông với động phủ, của một vị cường giả thượng cổ từng là chủ nhân của tòa băng sơn này.
Trên tường băng của tòa động phủ này, để lại một ít di ngôn của người này, * Ta là một tán tu, tu luyện nghìn năm không thể đột phá tiên cấp, khi biết sinh mạng đã gần đi đến điểm tận cùng, ta đã tìm được nơi này, mở ra động phủ này để là nơi tán thân đồng thời cũng muốn lưu lại tất cả những gì ta tích lũy, cùng với một đóa dị hỏa ( nó đã tự hủy thần trí của mình khi ta mất rồi, một tia thần niệm của ta lưu lại đã chứng kiến đều đó), mong người có duyên sẽ nhận được*, tất cả tích lũy của vị cường giả này, đã được tộc ta thu vào bảo khố.
Còn đóa dị hỏa này theo hiểu biết của Lão Phu chắc nó là, Tuyết Diễm Liên Hoa, ba vị tiểu hữu cũng biết, yêu thú chúng ta dưới bát cấp mà tiếp xúc với dị hỏa, sẽ ngay lập tức bị thiêu thành tro.
Cho nên cơ duyên mà ta nói dành cho ba vị tiểu hữu, chính là đóa dị hỏa này.
Ta thấy trong ba người vị tiểu cô nướng này chắc thiên phú là Nguyên Tố Thần Lôi ( ông ấy chỉ Uyển Nhi), cứ tu vi của cô nương này đội phá một cảnh giới sẽ trưởng khống thêm được một loại nguyên tố lôi, kỹ năng của nàng cũng sẽ hình thành dựa trên những nguyên tố lôi nàng sở hữu,mà ta thấy nàng đã ngưng tụ được hỏa lôi lực rồi, nếu dung hợp thêm được dị hỏa, hỏa lôi lực của nàng sẽ trở nên vô cùng cường đại”.
Sau khi Quy Lão kết thúc giảng giải, với kiến thức uyên bát của mình, Tố Tố đã ngay lập tức tiếp lời:
“ Dị Hỏa Tuyết Diễm Liên Hoa bài danh thứ bảy trên dị hỏa bảng, tại Thiên Phú Vị Diện ban đầu cũng chỉ có hơn mười loại dị hỏa, theo năm tháng càng có thêm nhiều loại dị hỏa nữa xuất hiện, cũng đã có không biết bao nhiêu lượt tiến hành bài danh lại dị hỏa