Rất nhanh, Tố Tố và hai người đã bước vào một cánh cửa không gian, được mở ra trên đồ án lục mang tinh với lít nha lít nhít trận vân.
Sau nữa canh giờ, tại hoa viên nằm trên Hoang Mạc Đảo tại một cái truyền tống trận có những đồ án tương tự.
Một cánh cửa không gian được mở ra, ba người Vũ Thiên một lần nữa xuất hiện rồi.
Xuất hiện chào đón Tố Tố, là La chấp sự và chủ nhân chi nhánh Kinh Thiên Thương Hội của hòn đảo này Ái Hoa Tiên Tử.
Truyền tống trận này được đặt tại hoa viên của nàng ấy, cho dù điều kiện nơi này rất khắc nghiệt, nhưng với tấm lòng yêu hoa và dưới sự chăm sóc tỷ mĩ của Tiên Từ, nên tất cả hoa ở trong vườn đều thi nhau khoe sắc.
Thấy người đến là Tố Tố nàng đã vui mừng quá độ nhanh chóng lên tiếng gọi:
“ Tố Tố tiểu thư, cuối cùng người cũng đến rồi!”.
Nghe thấy tiếng gọi của Ái Hoa Tiên Tử, La chấp sự không khỏi ho khan một tiếng đạo:
“ Vũ Thiên tông chủ, chúng ta lại gặp mặt rồi, quá trình săn bắt yêu thú cũng như giác tỉnh kỹ năng của tiểu hữu vẫn thuận lợi chứ”.
Nghe được lời nói chen vào của La Lão, vị tiên tử đây cũng biết mình lỡ lời rồi, nàng đã không chú ý, vẫn còn có khách nhân bên cạnh Tố Tố, nàng một lần nữa cất lời:
“ Ái Hoa xin chào mọi người, mời Tố Tố cô nương cùng vị tông chủ đây và tiểu mỹ nhân này, chúng ta cùng vào trong thương hội rồi nói truyện sau”.
Nói xong nàng đã đi trước dẫn đường rồi, Vũ Thiên cũng qua loa trả lời câu hỏi của La chấp sự, rồi cũng nắm tay Uyển Nhi bước chân theo vị tiên tử này, chỉ còn La chấp sự và Tố Tố đang ở phia sau cùng, đang to to nhỏ nhỏ không biết nói chuyện gì.
Trên đường đi Vũ Thiên, hắn mới có thời gian đánh giá vị tiên tử này, thân hình của vị tiên tử này nhu mì nhừ nước, làn da trắng trẻo nõn nà, mái tóc màu bạc ( không phải bạc vì tuổi tác nha) dài đến tận đôi kiều đồn phong mãn của nàng, nàng mặt trên người một bộ y phục màu hồng phấn, không mặt được che lại bằng một tấm sa cùng màu với trang phục, chỉ để lộ ra cái trán cao của nàng.
Tuy không nhìn thấy được khuôn mặt, nhưng với những chi tiết đó thôi, Vũ Thiên cũng có thể nhan sắc của vị tiên tử này thuộc dạng khuynh nước khuynh thành rồi.
Qua một lúc, tất cả mọi người đã vào trong một căn phòng khách, mọi người đều đã có vị trí ngồi cho mình, những nha hoàn của Kinh Thiên Thương Hội lúc này cũng đã bày trà bánh lên rồi.
Ăn bánh thưởng trà được một lúc, La Lão mới bắt đầu lên tiếng mở đầu câu truyện:
“ Như trong thư đã nói, tại hoang mạc đảo này xuất hiện một cổ bí cảnh, có nguồn tài nguyên rất lớn, lão phu cảm thấy đây là cơ hội lịch luyện rất tốt dành cho Tố Tố cùng với Vũ Thiên tiểu hữu và Uyển Nhi cô nương đây ( Vũ Thiên cũng đã giới thiệu tên thật của Uyển Nhi cho La Chấp Sự…).
Nên đã gửi thư, để Tố Tố ngõ ý mời hai vị tiểu hữu cùng đến đây khám phá bí cảnh, mọi người cũng đã đến đầy đủ rồi, lão phu đề nghị ngày mai, cả ba người cùng tiến vào bí cảnh”.
Vừa nghe xong đề nghị của La chấp sự, Tố Tố đã ngay lập tức liên tiếng tiếp lời:
“ Tố Tố nghĩ, không nên tiến vào bí cảnh quá sớm, theo những gì trong sách ghi chép lại, về những lần xuất hiện bí cảnh trước đây,những cổ bí cảnh có trận pháp phong ấn tu vi ở mức Thiên Phú Vương, thường là những cái bí cảnh rất nguy hiểm khi tiến vào khám phá, nguy cơ và cạm bảy luôn luôn có thể xuất hiện bất cứ lúc nào”.
Nàng nhìn về Vũ Thiên tiếp tục nói:
“ Tố Tố đề nghị chúng ta sẽ chờ trận pháp phong ấn tu vi