Vũ Thiên vừa vào đến Long Tiên Giới hai thân ảnh mỹ miều đã ngay lập tức đến bên cạnh hắn, hai nàng phân biệt nắm một bên tay của nhân vật chính.
Tố Nhi đã nhanh chóng lên tiếng hỏi:
“Chàng làm sao rời đi lâu thế, làm muội nhớ muốn chết, sắp phát điến luôn rồi đó a”
Vũ Thiên như chuồn chuồn lướt nước hôn nhẹ má hai nàng, sau đó ngay lập tức trêu trọc đáp lời:
“Nhớ ta hay là nhớ tiểu huynh đệ của ta a”.
Tố Tố có chút ngượng đỏ mặt nhưng vẫn rất nhanh trả lời:
“Muội nhớ, muội đều nhớ....”
Đi đến bên một bờ suối tại Long Tiên Giới, Vũ Thiên mới nghiêm túc hỏi thăm ý kiến của Uyển Nhi và Tố Nhi:
“Huynh đang rất cần linh thạch, hai nàng giúp ta nghĩ biện pháp với”.
Phương Uyển mau lẹ cất lời:
“Chàng chỉ cần tiếp tục tại Hoang Vu Đại Đấu Tràng thi đấu là được”.
“Không được”.
Tố Nhi lên tiếng, sau đó nàng tiếp tục nói:
“Lần đầu chàng ấy tham gia thi đấu, có thể dễ dàng thắng như vậy là vì đấu tràng chưa biết được chiến lực của huynh ấy, nên đấu sĩ đối chiến không được tuyển chọn.
Nhưng sau khi đạt được chuỗi thăng năm trận liên tiếp, thực lựa của đấu sĩ đối chiến cùng Vũ Thiên sẽ càng ngày càng cường đại.
Nếu đạt chuỗi thắng mười trận liên tiếp huynh ấy bắt buộc phải đối chiến vượt giai, dẫn đến tỉ lệ thua rất cao, tuy chàng có tam tuyệt thiên phú, nhưng chưa chắn sẽ chiến thắng một Thiên Phú Đế có song tuyệt thiên phú.
Hoang Vu Đại Đấu Trang là bất đắc dĩ phải làm như vậy, nếu không để huynh liên tục chiến thắng và tỉ lệ thắng của chàng quá cao, dù tỉ lệ đặt cược có thấp, thì chắc đấu tràng phải bồi cược đến phá sản luôn.
Chàng muối kiếm linh thạch thiếp có ba biện pháp dành cho huynh.
Một là huynh tiếp tạo ra những đan dược nghịch thiên như sơ cấp liệu thương đan, Tố Nhi nghĩ tu vi của huynh đã được đề thăng rồi, đã có chế tao những đan dược cao cấp hơn.
Hai là chúng ta đi đánh bạc a, chỉ cần vận khí chúng ta tốt, một lúc kiếm một trăm nghìn vạn trung phẩm lich thạch là không thành vấn đề.
Ba là dùng linh thạch của chàng gửi ở Kinh Thiên Thương Hội để lấy lãi xuất a”.
Nghe xong ba biện pháp của Tố Tố, Phương Uyển đã lắc lắc tay của Vũ Thiên nói:
“Chúng ta thử biện pháp thứ hai mà muội ấy nói đi, thiếp cũng muốn thử chơi bạc”.
Tố Nhi cũng nũng nịu nói:
“Chàng đồng ý với hai thiếp đi, muội lâu rồi cũng chưa đến đó chơi”.
Thấy sự hưng phấn trên nét mặt của hai nàng, Vũ Thiên cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý, hắn ở địa cầu sinh ra ở trong thế giới hiện đại, chỉ toàn chơi bạc qua internet thôi, lần này hắn cũng muốn cảm nhận thử không khí đánh bạc của vị diện này.
Thấy Vũ Thiên gật đầu đồng ý xong, hai nàng đã hí hững kéo nhau đi tu luyện, chỉ bỏ hắn lại một mình bên cạnh con suối.
Một đêm yên tĩnh cứ như thế mà trôi qua.
Mấy canh giờ sau, lúc này gà cũng đã gáy sáng, Vũ Thiên cùng Uyển Nhi và Tố Nhi đã rời khỏi Long Tiên Giới trở lại gian phòng của Phương Uyển tại Kinh Thiên Thương Hội, chuẩn bị đi đánh bạc.
Làm tông chủ nhân vật chính cũng không quên vào Vạn Thiên Châu một chuyến, đưa hai quyển công pháp Nhã Nhã.
Hắn cũng không thể quên vẻ mặt kích động và không ngừng nói cảm ơn tông chủ của Nhã Nhi, không phải Vũ Thiên có tình cảm với nàng, mà chỉ đơn thuần là sự vui mừng của một vị sư tôn vui mừng khi thấy đồ nhi thích món quà mình tặng.
Sau khi dùng xong điểm tâm, không biết bằng cách nào Tố Nhi đã kéo theo được Ái Hoa Tiên Tử cùng đi đánh bạc lần này.
Trên đường đi Uyển Nhi không nhịn được hỏi:
“Tố Nhi muội lần này chúng ta sẽ chơi bạc ở đâu”.
Tố Tố đang dẫn đường ở phía trước vui vẻ trả lời:
“Chúng ta sẽ chơi ở Sòng Bạc Cược Vận”.
Phương Uyễn lúc này nhận được đáp án cũng không hỏi thêm nữa.
Tiểu Loli đang ngồi trên vai Vũ Thiên nghe thấy bốn chữ này trong lòng đã thầm cầu phúc cho cái sòng bạc kia rồi (phải biết chủ nhân của nàng vận khí nghich thiên a), rồi mới dùng giọng nói đáng yêu của mình cung cấp thông tin cho ký chủ của bản thân:
“Đây là sòng bạc uy