Sáng này hôm sau Vũ Thiên đã tìm gặp La Chấp Sự để mua dược liều một lần nữa, sau ba mươi phút chờ đợi cuối cùng mười phần thảo dược cũng đã vào tay nhân vật chính, hắn cũng nói cho ông ấy về công dụng của Giải Độc Đan, và hứa vẫn sẽ để cho Kinh Thiên Thương Hội độc quyền phân phối.
(tất cả trang khác ngoài truyenyy.
vip đều là ăn cắp truyện, mong mọi người hãy ủng hộ pé tại YY)
Bỗng nhiên La chấp sự hướng Vũ Thiên bảo:
“Còn hai ngày nữa đến lúc trận pháp phong ấn tu vi của bính cảnh tiêu tán hoàn toàn rồi, tiểu hữu lần này muốn đưa đệ tử nào của mình đi lịch luyện, thì hãy để họ sớm chuẩn bị thật tốt đi nhé, vì có chút xa, năm canh giờ nữa chúng ta sẽ xuất phảt đi đến đó.
Sẳn tiện tiểu hữu cũng gọi Tố Tố giúp lão phu với (mấy bữa nay ông ấy chỉ biết Tố Nhi ở trong không gian pháp bảo của Vũ Thiên mà thôi)”.
“Vâng!”
Chỉ đáp lại ông ấy một tiếng, nhân vật chính đã nhanh chóng trở lại căn phòng thương hội an bài cho Uyển Nhi rồi, sau đó vội vội vàng vàng tiến vào Vạn Thiên Châu, sau đó tập trung hết tất cả môn hạ của mình lại nói:
“Bí cảnh trên đảo hai ngày nữa thôi trận pháp bên trong sẽ hoàn toàn tiêu tán, sau năm canh giờ nữa, Cơ Hạ và Siêu Phàm chuẩn bị một thoáng rồi cùng ta đi một chuyến nha, các môn hạ còn lại cố gắng tu luyện, vẫn câu nói củ đạt đến Thiên Phú Vương rồi theo ta ra ngoài lịch luyện, kím linh thạch còn sở hữu thần thú cho riếng mình nữa.
Được rồi, giải tán, mọi người tiếp tục công việc của mình đi”.
Nói xong Vũ Thiên đã trở lại tông chủ phòng của mình, gấp gáp cho dược liệu vào không gian trữ vật của hệ thống, rồi để cho chức năng luyện đan thực hiện công việc của mình.
Sau đó hắn vào Long Tiên Giới thông tri cho Tố Nhi và Uyển Nhi một tiếng, rồi cùng kiếm một góc nào đó tại giới diện này, ngồi xuống mở ra tông môn cửa hàng tiếp tục mua sắm chuẩn bị cho việc khám phá bí cảnh.
“---”
Tại Thiên Phú Học Viện, Vân Nhi và Dung Nhi vẫn đang tiếp tục câu cá, việc này đã trở thành đam mê của hai nàng sau mỗi lúc tu luyện rồi.
Đột nhiên trong hưng không, hai cái tiểu thủ nhỏ nhắn xuất hiện cốc vào đầu hai nàng, cùng với đó là một giọng nữ nhân thành thục vang lên:
“Hừ ta không biết lý do cá ta nuôi vì sao không cánh mà bay, bây giờ thì biết rồi, thì ra là do hai tiểu nha đầu các ngươi câu trộm”.
Lúc này Độc Cô Yên Lan cũng ra khỏi không gian đứng trước mặt hai người Mỹ Dung và Thảo Vân rồi.
Hai nàng lần lượt lên tiếng:
“Sư phụ sau người mạnh tay với đồ nhi vậy”.
“Sư bá người làm đau Tiểu Dung a”.
Yên Lan không lạnh không nhạt đáp:
“Cho hai tên đạo chích các ngươi chừa cái tội, muốn ăn cá mà không biết hỏi…
Được rồi, Vân Nhi và Dung Nhi hai con chuẩn bị đi, hai canh giờ theo ta và hai vị sư huynh của ta đi khám phá bí cảnh một chuyến”.
Mỹ Dung đã nhanh chóng hét lên:
“Sư bá là tuyệt nhất, thật thích nha sắp được ra ngoài chơi rồi”.
Thảo Vân trầm ổn hơn lên tiếng hỏi:
“Sư phụ chúng ta sẽ đi đến đâu vậy?”
Độc Cô Yên Lan trả lời:
“Đến Hoang Mạc Đảo một chuyến, đúng rồi hai tiểu nha đầu các ngươi nhớ đem theo nhiều nước một tí, ở hòn đảo ấy khí hậu rất khô nóng.
Còn có thắc mắc gì nữa không, không có ta đi trước”.
Hai nàng đồng thanh đáp một tiếng:
“Không còn”.
Yên Lan để lại một câu nói:
“Tốt, khi nào chuẩn bị xong thì đến phòng của ta, sư phụ và hai vị sư huynh của sư phụ sẽ ở đó chờ hai con”.
Nói xong nàng đã biến mất vào không gian, sư bá của mình vừa đi, Mỹ Dung đã lên tiếng hỏi:
“Vân Tỷ, vậy chúng ta có nên câu cá mang theo không?”
Thảo Vân cười khổ hướng Tiểu Dung nói:
“Không có thời gian, muội tự xuống hồ, rồi dùng linh lực của mình mà bắt đi, tỷ đi chuẩn bị một ít đồ dùng thiết yếu cho hai ta đã…”
Âu Dương Thảo Vân vừa xoay người đi được mấy bước, đã nghe một tiếng:
“Đùng!”
Sát Mỹ Dung đã nhảy xuống nước rồi…
“---”
Tại Công Nghệ Đảo,