Tần Hoài An không có ý định để ý đến Vương Thanh Hà, thu lại ánh mắt, thấy Ôn Nha Ly đang hưng phấn chỉ vào bộ lễ phục xanh tím trên người mẫu, hưng phấn đến nỗi ăn nói lộn xộn: “Đây, đây không phải là tác phẩm của bậc thầy TM sao? Không ngờ lại có thể nhìn thấy ở đây!”
“Bậc thầy TM?”Theo phản ứng của Ôn Nhã Ly, đây hẳn là một nhà thiết kế vô cùng tài giỏi.
Ôn Nhã Ly gật đầu, hào hứng giới thiệu thần tượng của mình với Tần Hoài An.
“Chuyên môn của bậc thầy TM không phải là thiết kế thời trang, thậm chí có thể nói, cô ấy chỉ coi thiết kế là một loại hứng thú.
Bởi vì cô ấy rất ít phát hành tác phẩm, một năm có thể chỉ thiết kế một hai bộ, nhưng mỗi khi phát hành, đều sẽ xuất hiện trên các tạp chí thời trang lớn!”
“Tác phẩm của cô ấy tập trung vào tôn lên sự tao nhã cao quý biến hóa kỳ ảo, ưu điểm lớn nhất chính là dung hòa một cách hoàn mỹ giữa quốc phục và thời thượng, tác phẩm cuối cùng được phát hành ra đều vô cùng hoàn mỹ, khiến người khác phải ngỡ ngàng! Ví dụ như bộ này, tên là Yên Noãn, phần thêu màu bạc ở phần cửa tay áo và eo, chính là dùng nguyên tố quốc phong tạo nên”
Ôn Nhã Ly chậm rãi giảng giải, nhìn làn váy trước mặt, như nhìn thấy thần tượng đang đứng trước mặt.
“Thật sự là quá đẹp”Cô chống cằm cảm thán một tiếng.
Tần Hoài An không biết nhiều về quần áo như cô ấy, nhưng nếu như cô ấy đã khen nhiều như vậy, cũng không khỏi nghiêm túc đánh giá một chút, chỉ cảm thấy, bộ váy này không phù hợp với phong cách của cô, Ôn Nhã Ly lẽ nào muốn đề cử bộ bày cho cô?
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
“Đây là tác phẩm của bậc thầy TM!”Vương Thanh Hà nhìn chằm chằm chiếc váy trên người mẫu với ánh mắt rạng rỡ.
Cô ta đến cửa hàng này chính là muốn nhắm đến tác phẩm của bậc thầy TM.
Nhân viên hướng dẫn cười nói: "Đúng vậy, đây là tác phẩm năm ngoái của bậc thầy TM, cũng là bảo vật