Trương Nhược Phi không muốn quan tâm cô ta nữa, quay sang bà Trương nói: “Mẹ, xem ra sau này nếu có người muốn mua quần áo do con thiết kể thì phải có thêm điều kiện tiên quyết nữa, nếu không sẽ có những người mua dùng tiền mua lại thiết kế của con rồi dùng một cách bừa bãi, vô tình lại ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của con.
Bà Trương gật đầu.
Vương Thanh Hà choáng váng.
Điều này, người phụ nữ này hóa ra chính là một bậc thầy của TM? !
Tần Hoài An dự định đi tới khu vườn nhỏ phía sau địa điểm hít thở một hơi, vừa bước tới cửa liền có hai người phục vụ bưng đồ uống đi tới trước mặt.
“Thưa mơ.
Một trong những người phục vụ dừng lại trước mặt Tần Hoài An, đưa đồ uống đến trước mặt cô.
Tần Hoài An khẽ gật đầu, cầm lấy một ly nước trái cây.
Trước khi cô bước vào khu vườn nhỏ, chợt nghe thấy giọng ai đó đang nói chuyện.
Cô ngước mắt lên, nhìn thấy Hàn Âu Dương và Chử Châu đang đứng sau một cây cọ.
Hàn Âu Dương nói: “Chú hai Chử, lần trước có mời chú làm trọng tài cuộc thi, có lẽ chú đã cảm nhận được sự chân thành của tôi rồi.
Tôi nghĩ chúng ta có thể hợp tác sâu hơn.”
Chử Châu nhìn thoáng qua bộ dáng của anh ta, bình tĩnh hỏi: “Anh Hàn muốn hợp tác như thế nào?”
“Chú hai Chử, Tập đoàn Chử Thị vốn luôn do chú phụ trách, còn công ty của tôi lại chuyên về chăm sóc y tế.
Trong lĩnh vực này, chúng ta có thể hợp tác để đôi bên cùng có lợi”
Hàn Âu Dương nhìn ông ấy đầy mong đợi.
Chử Châu cười tủm tỉm, “Tôi sợ sẽ làm cho anh Hàn phải thất vọng rồi.
Hiện tại Tập đoàn Chử Thị đã giao cho cháu trai Chấn Phong của tôi, nó vẫn luôn quan tâm đến khám chữa bệnh, tôi tin tưởng nó sẽ sớm đưa Chử Thị phát triển hơn nữa.
Nếu anh Hàn muốn hợp tác, anh lẽ ra nên đến gặp Chấn Phong.”
Nói xong, không cho Hàn Âu Dương cơ hội nói lại, Chử Châu từ phía sau cây cọ đi ra, đi về phía Tần Hoài An, chào một tiếng: “Cháu dâu”
Hàn Âu Dương