Lúc này Chử Chấn Phong mới quay đầu nhìn Tân Hoài An, “Hôm nay cô làm tốt lắm, làm sao cô phát hiện được trong đồ uống có vấn đề?”
“Ngửi thấy” Tân Hoài An cười nhẹ nói.
Chử Chấn Phong nhướng mày, hiển nhiên không mong đợi câu trả lời này.
Nhưng Tân Hoài An cũng không nói đùa với anh, thực sự rõ ràng cô đã nhận ra sau khi ngửi ly rượu , người phụ nữ này … khứu giác rất lợi hại.
Anh mím mím khoé môi, hạ giọng nói: “Cảm ơn”
Đúng như Vệ Nam nói, nếu không phải nhờ cô phát hiện ra vấn đề trước, thì anh đã không thể tránh được rắc rối lớn ngày hôm nay.
Nghe được lời cảm ơn của anh, Tân Hoài An khẽ lắc đầu nói: “Tôi hy vọng buổi lễ sẽ kết thúc suôn sẻ, vì như vậy nên anh cũng không cần cảm ơn tôi.
Lúc tôi bị hỏng váy, không phải anh cũng đưa chiếc váy này cho tôi mặc sao?”
“Không ngờ kích cỡ của chiếc váy này vừa vặn với cô” Chử Chấn Phong nói, ánh mắt cảm kích nhìn Tân Hoài An.
Khi dì Trương gửi chiếc váy này đến vào ngày hôm qua, bà ấy chỉ nói rằng nó là sản phẩm mới hợp tác với Tập đoàn Chử Thị, chứ không nói rằng sẽ tặng nó cho Tân Hoài An.
Chử Chấn Phong cũng không có ý tặng nó cho ai cả.
Chỉ là vô tình bộ váy mà Tân Hoài An mua bị hỏng, anh mới lấy nó ra để chữa cháy kịp thời, nhưng sau cô khi mặc nó vào, hiệu ứng tốt đến mức khiến tất cả mọi người đều phải kinh ngạc.
Nhưng Chử Chấn Phong cũng phải thừa nhận rằng hôm nay Tân Hoài An quả thực rất toả sáng.
Vương