Tân Hoài An khó xử nhếch nhếch khóe miệng.
“Cô là người hâm mộ hay là mấy tay săn ảnh?”
Tân Hoài An nhất thời không kịp phản ứng.
Người đàn ông cho rằng cô cố tình hành động ngu ngốc nên mới chế nhạo một cách mỉa mai như thế.
Thấy cô không mang theo mấy thiết bị chuyên nghiệp của các tay chuyên đi săn ảnh thì cô chỉ có thể là fan hâm mộ thôi, và cũng là kiểu fan hâm mộ khốn nạn mà anh ấy ghét nhất.
“Cô cố tình đột nhập vào chỗ ở riêng tư của tôi, mau biến đi ngay lập tức, nếu không tôi sẽ khiến cô phải xấu hổ cho dù cô là người hâm mộ của tôi.”
Người đàn ông đưa ra lời cảnh cáo cuối cùng, mặc kệ Tân Hoài An, lấy thẻ phòng rồi mở cửa ra.
Tân Hoài An đang định giải thích, thì nhìn thấy cánh cửa ở bên trái mở ra, Hàn Âu Dương và Chử Châu từ bên trong đi ra ngoài.
Trong lòng cô chợt hoảng hốt, nếu bọn họ nhìn thấy cô ở đây thì không tốt chút nào.
Vì vậy, cô không chút do dự chen vào trong khi người đàn ông mở cửa phòng.
Bên kia cửa chắc chắn chính là Hàn Âu Dương cùng Chử Châu tới để gặp Hàn Lệ Hoan!
Nói như vậy, chính Hàn Lệ Hoan là người đã chỉ thị Chử Châu đưa bà cô đi.
Bụp!
Tiếng đóng cửa vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Tân Hoài An.
Ngay sau đó, cô mới nhận ra rằng mình đang bị một ánh mắt sắc bén như dao nhìn chằm chằm vào.
“Cô, muốn thách thức giới hạn của tôi đúng không?” Người đàn ông iến răng nói.
“Hiểu lầm, hiểu lầm thôi” Tân Hoài An nói nhanh, nhẹ nhàng nói với người đứng bên kia, “Em trai, giúp tôi việc này”.
Em trai?!
Người đàn ông trực tiếp nở một nụ cười lạnh Lúc này, thông qua ô cửa, Tân Hoài An nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng đối thoại.
“Người đang ở chỗ tôi cậu cứ yên tâm, lần này tôi giúp cậu cũng chỉ là điều không đáng nhắc đến, sau này còn cần giám đốc Hàn chiếu cố nhiều”
“Yên tâm, ta nhất định sẽ hỗ trợ ông giành lại Tập đoàn y tế Chử Thị, vốn dĩ thứ này là của ông, làm sao có thể bị Chử Chấn Phong chiếm mất được?”
“Ha ha”
Cuộc trò chuyện xa dần, nhưng Tân Hoài An lại