Phải biết rằng, Chử Chấn Phong hiện tại đã là người cầm quyền tại tập đoàn Chử Thị, trên tay anh có 49% cổ phần tập đoàn Chử Thị, Tân Hoài An mở miệng liền muốn lấy một nửa, chẳng phải là muốn ngồi cùng mâm với Chử Chấn Phong, làm ông chủ thứ hai của tập đoàn Chử thị?
Chử Chấn Phong suy nghĩ, Tân Hoài An vậy mà lại có dã tâm như vậy.
Lúc anh đã hạ quyết tâm muốn ly hôn với cô, cô lại ra một chiêu như vậy…
Tâm trạng anh phức tạp, vẫn là quyết định chính anh hỏi rõ ràng Tân Hoài An chuyện này.
Vì thế, Chử Chấn Phong mặt lạnh lùng nhấn dãy số của Tân Hoài An.
Chử Gia Mỹ thấy thế, trong lòng cô ta bắt đầu căng thẳng.
Cô ta lo lắng lúc anh trai và Tân Hoài An giằng co, sẽ phát hiện thỏa thuận ly hôn này đã bị cô ta động ta động chân qua.
Điện thoại rất lâu không có người nhận, Chử Gia Mỹ thở phào nhẹ nhõm, ngoài miệng lại châm chọc nói: “Anh, cô ta để lại thỏa thuận ly hôn liền dẫn bà nội cô ta rời khỏi nhà họ Chử, rõ ràng là sợ anh phát hiện trong thỏa thuận ly hôn này có vấn đề, sẽ gây phiền phức với cô ta, đương nhiên cũng không dám nhận có điện thoại của anh”
Chử Chấn Phong nghe được lời này thì nhíu mày xóa số điện thoại.
Mà bên kia đầu điện thoại, Tân Hoài An mới vừa giúp bà nội lau tóc đi ra từ nhà vệ sinh.
Nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của chử lâm trâm, cô chần chờ, không có gọi lại cho anh mà là trực tiếp gửi tinh nhắn: ‘Sau khi ký xong đơn ly hôn, cứ làm theo quy trình, không cần lại liên hệ với tôi: Cô thật sự muốn đoạn tuyệt quan hệ với Chử Chấn Phong, cho nên sau khi gửi xong tin nhắn này, liền kéo Chử Chấn Phong vào sổ đen.
Chử Chấn Phong sau khi nhận được tin nhắn, lại gọi vào số của Tân Hoài An lần nữa, nghe thấy âm thanh nhắc nhở trong điện thoại, anh biết mình đã bị kéo vào sổ đen, cả người anh đều u ám.
Chử Gia Mỹ quan sát sắc mặt của anh, thử hỏi: “Anh, đơn thỏa thuận ly hôn này anh định xử lý như thế nào? Nếu như không ký, Tân Hoài An không chịu ly hôn với